photo: hoang huy manh

Julie Quang

Môi Son Julie
tự  chuyện

kỳ 15

(lần lượt đăng nhiều kỳ trên gio-o.com)

 

1. "Tưởng Như C̣n Người Yêu"

 

2.  Thần chết và Mộng tưởng

 

3. Tín hiệu Chàng

 

4. “Mùa Thu Chết”

 

5. Khách Tri âm … (Thư Tín)

 

6. Độc Thoại Với Bố

 

7. Trở Về Chốn Cũ

 

8. Về Một Đôi Song Ca

Khi Sài G̣n Ḥn Ngọc Viễn Đông

 

9. Mái Tóc Chị Hoài

 

10. Nàng

 

11. Vũ Trường Tango Đèn Mầu

 

12. Khách Mời Vang Bóng: Ca Sĩ Trúc Mai

 

14. Mai Thảo

 

15. Gió O

Gió từ miền Đông, cơn gió lạnh; gió từ miền Tây, lớp gió khô khốc; gió phương Nam quỷ thần, cơn gió chướng ...chào mừng Bắc phong mười lăm năm Dó Oi!

Gió phương Bắc mà là Dó Oi mới lạ !

Tờ chương tŕnh ghi ngày Dó Oi ngày 9.10.2016 tại Lạc Cầm . Thoạt tiên, tôi thấy lạ với cách chơi chữ kiểu này nhưng khi Nường Huệ giới thiệu vài lời, cám ơn các vị tiền bối, quư thân hữu, anh chị em từ phương xa rủ nhau kéo đến cùng thổi 15 ngọn nến cho Gió-O và qua đấy mới biết Vành Khuyên là tác giả soạn thảo cho đêm sinh nhật Dó Oi. Tờ chương tŕnh do Nường Khuyên và NAT thiết kế không khác chi cho một buổi dạ tiệc của khách sạn 5 sao; Sang trọng từ nền giấy đến kiểu chữ, cấu trúc thật hài ḥa đẹp mắt khiến tôi tin chắc một điều: chữ "Dó Oi" do Vành Khuyên sáng tác.  V́ đó là người ưa sáng tạo chữ nghĩa đúng như tinh thần Mai Thảo: "Chế lấy mây gây lấy nắng, đừng vay mượn đất trời”!

Chừng đó th́ chữ "Dó Oi" không c̣n lạ lẫm nữa; dường như đă gom hết ư của gió nơi mỗi miền chữ nghĩa .

Dó "phồn thức" lồng trong Oi "trí huệ" của các Nường được ấp ủ rồi triển nở trong 15 năm qua th́ điều đó chưa ai có thể chối bỏ hay quên lăng được tốc độ thăng hoa của "dân kẹp tóc" ở xứ Người; nơi mà Nữ Quyền chung tay góp sức thổi vào Văn Chương Nghệ Thuật Hải Ngoại của con Lạc cháu Hồng một luồng gió mới On Line ví như tâm sự giải bày của một cây viết tài năng trẻ Glassey Trang Đài! Qua bài thuyết tŕnh thật xuất sắc của Cô Bé (đă 3 con với một chồng Anglo-saxon), Dó-Oi hay Gió-O đă không những đang tạo một luồng gió mới tắm mắt cho những đọc giả "phải ḷng" Gió mà c̣n trân trọng mang mọi cây viết lên một Đài Trang Glassey TrầnNguyễn để kêu mây, gọi gió khiến cho mọi thân hữu cùng đọc giả sẽ lên cơn sốt "phải Gió" khi t́m về trang nhà Dó Oi! 

Nguyễn Thị Hải Hà 5 Năm Thổi Cùng Gió-O. Lúc bước lên micro. Cô mở đầu: “trên đường đi lên sân khấu th́ "sợ té" khi viết bài lại "sợ chê" bởi chữ nghĩa mỗi miền mỗi khác.

Xin tỏ bày, Cô là người chỉnh sửa lỗi chính tả cho tôi lúc mới bắt đầu tập tễnh viết lăng nhăng nhưng không dùng tới cú pháp để chỉnh sửa câu văn cho găy gọn. Cô hoàn toàn tôn trọng cách viết "bừa" như văn "nói" của tôi. Tôi vụng về khi giải thích.  Xin kể thêm câu chuyện bên lề để dẫn chứng điều tôi muốn nói :

- Trong lần đầu tiếp xúc với GS Trần Văn Khê, Nhạc Phụ tôi, Phạm Duy giới thiệu như thế này:

- Đây là con dâu của tôi, tuy bên ngoài giống "đầm", chữ Việt không thông thạo cho lắm nhưng lại mang tâm hồn một cô gái Việt của cả 3 miền.

Tôi nhớ măi câu nói ấy của Bố!

 Qua chuyện ngoài luồng này, mong Cô Hải Hà cởi bỏ cái "ngần ngại" với Văn Chương chữ nghĩa. Dễ dàng tạo sự gần gũi giữa người viết và bạn đọc mà Cô vốn đă định h́nh trong các bài viết kư tên Nguyễn Thị Hải Hà. Kẻ học tṛ này rất thưởng thức bài viết của Cô đấy!

 Đến lượt tôi cũng "sợ té" v́ đôi giày cao gót lâu nay không mang. Bước lên bục diễn th́ "nhát sân khấu" lại bị vướng trong đầu bài thuyết tŕnh về Nữ Quyền của Glassey Trang Đài nên ra lệnh cho MC NguYên đứng yên đấy cho đỡ sợ (một ḿnh).

 Phần giới thiệu người đệm đàn guitar là Nguyễn Đ́nh Thư. Tưởng đâu thiếu sót nên NguYên nhắc tôi giới thiệu tên Ông Bố của Nguyễn Đ́nh Thư là nhà văn Nguyễn Đ́nh Toàn cây Cổ Thụ trong làng Văn Nghệ Hải Ngoại. Tôi không quên điều đó nhưng v́ hiểu rơ con cháu của những người nổi danh nổi tiếng thường không muốn " nấp bóng" Cha Ông ḿnh.

-  Ngày tôi mới quen với Duy Quang, anh dấu biệt cái bóng to đùng của Phạm Duy, vài tháng sau khi cặp kè với anh rồi có người nói cho tôi biết trong ban nhạc tôi đang hợp tác có người con trai cả của Phạm Duy. Trong ban nhạc có 5-6 người không biết là ai; tôi hỏi anh và anh chỉ tay vào một người khác, sau khi rơ chuyện tôi "nghỉ chơi" với Duy Quang mất mấy tháng. Có thế, mới biết con cái của những người nổi danh không muốn "dựa hơi" vào sự nổi tiếng của Cha Mẹ.

Đêm Dó Oi tôi hát hai bài - Nửa Hồn Thương Đau (Phạm Đ́nh Chương) và Nỗi Ḷng (Nguyễn Văn Khánh) như lần đầu mới lên sân khấu hát !

Đến Quỳnh Hương xướng thơ Người Đàn Bà Viết Ngoài Quê Hương của Lê thị Huệ …

Gặp lại Quỳnh Hương sau mươi năm, tôi vẫn nhớ ngày đó về Houston gặp Lê Thị Huệ và Quỳnh Hương ở nhà Ngu Yên và Ngọc Phụng, trong lúc hai Nường trang điểm trước gương, tôi vừa g̣ lưng ủi áo vừa hâm nóng giọng bằng bài hát "Cry me a River" bỗng dưng Nường Huệ nói nhỏ với tôi - Bà đừng hát nữa, Quỳnh Hương khóc chảy hết make up rồi.

Tôi dừng ngay lời ca v́ Huệ và Tôi phải lo dỗ cô "mít ướt" một lúc, rồi xúm xít giúp em trang điểm lại để cùng lên sân khấu "ngạo nghễ với nhân gian một nụ cười".

Người hát nhạc Ngu Yên

Dù mấy ngày qua lăn xả vào cuộc vui mạn đàm với các bạn học Đà Lạt trước đây đến "rũ" cả người, "tắt" cả tiếng nhưng Ngọc Phụng vẫn có mặt đóng góp trong đêm Dó Oi với giọng khàn đặc, hát bài "Hà nội Thơm Héo Hoa Người tuy nghe không rơ lời nhưng đă có đấng phu quân với giọng xướng thơ hào sảng, "Hà Nội nh́n từ trên xuống dưới" lúc trầm lúc bổng như tiếng kèn thúc quân ngoài chiến trận, "Hà Nội nh́n từ dưới lên trên" khi thở dài trách móc trước nhiều mất mát, "Hà Nội của 36 phố phường trước thời tiền chiến" lúc nỉ non như lời thầm th́ với người chung chăn gối...Giờ th́ tôi tin lời thị Huệ -tui chưa thấy ai mê chồng như Ngọc Phụng ...giờ tôi mới biết ngoài tài làm thơ "u ám" viết nhạc "kệ đời", Ngu Yên c̣n có nhiều tài khác: ngâm thơ, không theo cách tao đàn "cổ điển" mà là "xướng thơ" hay có thể gọi là "kể thơ" vậy ! Tôi may mắn được vài lần nghe Ông Mai Thảo "xướng thơ" Vũ Hoàng Chương và trong cơn say tuư luư dường như Thơ Vũ Hoàng Chương đánh đồng với Mai Thảo xướng thơ đă trở thành số một "Độc nhất vô nhị" trong làng Thơ Ngâm!

 

Nhạc, với tiếng hát Nguyên Thảo…

- Les Feuilles mortesFly me to the moon- với lời Việt của Nguyên Thảo và Lê Vũ làm gian pḥng lắng đọng trong không gian New Orleans cùng cái "phê" thoải mái với nhạc Jazz.

Hai bài kể trên nguyên thuỷ là ḍng nhạc Pop vào hơn nửa Thế kỷ trước. Nguyên Thảo chọn những bài hát thuộc hàng bất tử trên Thế giới và chuyễn thể điệu qua nhạc Jazz, từ bài bản đến chất giọng đều ḥa quyện như loại rượu ngon cần người biết thưởng thức mà ḍng nhạc Jazz thật kén người nghe. Điều này chứng tỏ người hát phải có niềm đam mê rất lớn với âm nhạc Jazz và từ đấy có thể khẳng định giọng hát Nguyên Thảo không là tiếng ca thời thượng mà là một loại rượu quư được cất giữ lâu năm trong hầm rượu, khiến người thưởng thức ngọt từng ngụm, say lúc nào không hay!..

 

Đến màn surprise bonus “độc tấu" Tây Ban Cầm của nhạc sĩ khiếm thị Nguyễn Đức Đạt th́ hội trường đă bị giao động và cuốn hút trong nhịp đàn.  Lúc th́ thánh thót từng nốt từng gamme, lúc th́ ḥa quyện quấn quưt nhau theo thể điệu Flamenco. Lúc th́ khởi sắc khởi thanh, bập bùng tiếng gỏ từ mười ngón tay mong manh thần kỳ thon gọn bền bỉ dạo trên phím đàn trong bài Mây Vô Xứ phổ thơ Đào Trung Đạo,  như một điệp khúc mang ta trở về với cuộc đời của một cậu bé mồ côi 5 tuổi ngày nào trên quê hương đă kiên tŕ dẫn dắt cô em gái 3 tuổi lang thang kiếm sống và dành tiền mua được cây đàn Yêu Ma Thần Sầu này!

Rồi từ đó “Âm nhạc đă là giấy thông hành" của Đức Đạt như bài viết của Anita Bartholomew trong tạp chí Reader Digest. Và quả vậy, giấy thông hành này đă dập d́u theo “Đoàn Người Lữ Thứ" của Lam Phương đưa người nhạc sĩ tài hoa vào huyền thoại như Stevie Wonder made in Vietnam.

Chưa hết bonus này đă có một bonus khác mà Đức Đạt tận t́nh trao tặng cho thân hữu cùng đọc giả của buổi hội ngộ Do Oi tṛn15 tuổi : “Gă Điên trên đồi Hoang”.Bằng một giọng hát hùng hồn rả riết khi th́ than vản t́nh đời lúc th́ thách đố ngạo mạn những kẻ nh́n lầm cuộc chơi của đời người, “triết lư u ám và bộc bạch" đầy thách thức của “Gă Điên" làm tôi liên tưởng đến một tương quan song hành với cái ngả nghiêng say sưa của những cây bút “trên đồi Dó Oi"!

 

Julie Quang

 

http://www.gio-o.com/JulieSonMoi.htm

 

 

© gio-o.com 2016