photo: NAT @gio-o.com

 

Phạm Tấn Xuân Cao

 

Lạc dòng Phong Mỹ

 

 

quảy gót đi vào hoang lộ tinh xá
cuộc đàm thoại mất liên lạc
phần lạc lõng chìm vào vô lối nghỉ chân
ngập ngừng!
các dao động của những lần sai nhịp
khẽ chạm vào trái núi
đứng trơ vơ bạc phếch

nhếch mép cười trong rũ rượi
cái khua môi còn chừ ra ba bốn tiếng lóng ngóng
lẫn lộn mớ bòng bong trắng đốp
cốp gió bỏ quên!
quanh thung núi đen thui
của huyền tinh xác trấu
đệm lên một ánh lửa u trầm
lâm thâm án ngữ
hiện hữu lại tìm về
ở tận phía trong xanh của câu hỏi
màu thẩm đục xác rừng nghi ngút
hút vào hư vô!

 

 

Hạt lửa


(ở Phước Tích nhớ lại dọc đường đi xe về Phước Tích)

tia nhìn thắt lại doi ra mái miếu cổ
gấp khúc thành những điều xác tín hiện thực
bon chen trên bước sóng
được đo bằng những khoảng vân tối sáng
ô vuông!
trải ra đáy cốc vệt chàm
bùng lên nô đùa
lỗ đen chùn ngủn run bàn chân còn gật gù lẻo mép
khép viền trăng đã viên mãn
địa cầu tan ra.

 

 

 

Chồng chất


(nghỉ chân ở núi Phong Mỹ)

thuê bao mất sóng
cụt lửng bỏ ngang trời
dở hơi
sỉ vả điêu toa nhìn chằm chằm vào trò lăng mạ
trá hình lặng thinh đinh ninh vỡ mật
cái khiếp sợ ngăn túi vali vỡ vụn
bay đi khề khà hơi men say chếnh choáng
loáng thoáng
chủ toàn!

 

 

Ngó



(nhìn dãy núi ở Thanh Tân)

khuẩn lam cũng
địa y bẽn lẽn mùi
đá khô lệ
kế lề kháng sinh vòng quanh chân núi
bốc dỡ nhuỵ hoa
còn tươi cười khắc khoải gai góc gỉ sắt
amoniac âm ỉ cứa sát vạt cát sỏi
chạng vạng màu đen!

 

 

Phạm Tấn Xuân Cao

 

http://www.gio-o.com/PhamTanXuanCao

 

 

gio-o.com 2013