Nguyễn Đăng Thường - tự trụp
NGUYỄN ĐĂNG THƯỜNG
NGHĨ (BẬY) SUY (ĐÚNG) CUỐI (TUẦN)
đờn bà
Ca khúc mít do đờn ông mít viết nên đờn bà mít luôn bị thiệt thòi. Đờn ông mít
dành cho mình vai kėp thương và gán cho đờn bà mít vai đào độc. Đờn bà mít luôn
phản bội, sang ngang, quên lời thề ước, nếu không bị cho chết tiệt, em phải
chết, anh phải sống. Xỉn.
nình ông
Nình ông mít luôn ra đi, gió lộng tơi bời tóc bốn phương. Đi đâu và để mần chì
thì đếch thấy nói. Nếu có ní do, thì, là, kiểu: Ra khơi, biết mặt trùng dương,
biết đời viễn phương, biết ta hải hồ. Xịn.
cố quốc
Nếu ra đi có mục đích (di tản) thì thuyền nhơn cũng như viễn khách luôn luôn
thương nhà (tổ ấm), yêu làng (lũy tre) nhớ nước (tiên rồng). Việt Nam, Việt Nam
hai câu môi trên vành nói từ khi mới ra đời. Bảnh
hoài hương
Khi đã thành công ở xứ người rồi thì tìm đủ mọi cách cho gia đình, thân nhân ra
xứ ngoài. Và lại tiếp tục nhớ, nhớ, nhớ. Thành công càng to thì nhớ nhung càng
bự. Thậm chí khi đã an cư lạc nghiệp giàu có thì có thể đâm ra thù ghėt dân địa
phương (da vàng vs da trắng), hoặc khinh bỉ (tụi nó ngu hơn mình). Chảnh.
Nguyễn Đăng Thường
http://www.gio-o.com/NguyenDangThuong.html
© gio-o.com 2018