Hoàng Xuân Sơn

 

 

v   à   n   g     s   o   n

 

 

Tháng giêng gơ xuống mạch tim

mặt buồn. đóng váng im ĺm nhuệ hương

mùa mai cây cỏ dị thường

vù bay một chiếc tà dương ngút ngàn

tay cườm dỗ hạt sao đang

tiếng chim thức muộn cơ hàn tánh linh

ngồi đây. ngồi đây thiêng . ḿnh

bóng chếch về phía cùng đinh bụi bờ

ngọn cỏ nào thiêm thiếp mơ

thời xuân trộm vẻ mơ hồ áo xiêm

ai đau cắn má trần kiềm

đào phơn phớt nguyệt cho mềm nữ nhi

huyền trân biền biệt phương kỳ

chút da trắng nguội bờ mi tủi hờn

tháng giêng. tháng giêng xanh. c̣n

tuổi đi trầm mặc vàng son hững hờ

 

3 fev. 08

 

 

 

 

N g h ĩ a    C h

 

 

Dừng ở chợ sách. chữ nuốt giấy

trăng mù không rọi vết tích. mưa

hoen nḥe giọt mực thiên thâu hứng

ám muội t́nh nhu ánh nhiệt hờ

 

 

Chẳng biết phương nao rơi ḥn lửa

trôi tuột hoan mê xuống đáy lầm

mày ṃ những luống đời thô cứng

chợt đá dâng trào một thổ âm

 

 

Nói nói nói nói. chẳng nói cùng

nói ai nghe? may mảy tâm đồng

của tịch nhiên trả về yên lặng

nói nói nói. nói vào quăng không

 

 

Chuột bọ băng ngang đồng lúa sạ

hạt trời không nỡ để cơm thiu

xương thơ lá mục rời tâm phế

cấm cửa trăng non khép miệng chiều

 

 

Ai viết. mà lời đau khôn tả

cái án lưu phương đă xử cùng

trở về? không lui về được nữa

bước tới bước tới đàng vô chung

 

 

Dạng tự nhiều khi ra dị dạng

cánh không không cánh lịch năm buồn

con chim ra ràng. nôi báo băo

lời sóng xô bờ những vết thương

 

 

Động t́nh như gợn đuôi phe phẩy

mùa cũ thiên chương sống giữa bầy

ba hồi sỏi cuội lăng nhăng. Đếm

một chữ phiên hờ lên ngón tay

 

Hoàng Xuân Sơn

 

17. oct. 2008

 

 

http://www.gio-o.com/HoangXuanSon.html

 

 

©gio-o.com 2010