hoàng xuân sơn
n h u c ầ m
những chấn song ngoài lồng ngực
mùa thu rỉ trên phím đàn
giọng vỹ lánh về xâm thực
chữ kéo cò một nét han
nơi tuồng lá kép mô đất
ngàn bay một trận phong cuồng
đêm mi-rê cài khuy áo
rung mạch nước ngầm lưng thuôn
ngây ngấy da mùi trân thượng
chân cao kiễng mộng hôn trời
chiếc nơ thắt vờ âu yếm
mơ hồ tán lọng vàng rơi
phiến ánh lên khung chằm nón
ai ơi buồn đội sương xanh
khẽ tim. bàn tay cong ngón
cầm nhu hương mỗi biện tình
cuối sáu. không chín
s ư ơ n g q u ỳ
mở ngõ đi về. hồn
chấp chới đau phiền lụy
chiều thu kín di ngôn
cơn vụng về tuý luý
càn khôn ướt ngực trời
rót da thơm vào mỵ
môi cắn đầy ngạ môi
bật máu. trăng kỳ vỹ
không nghe câu hủy thi
bẻ đường thanh sáo rỗng
cây tủi ngọn đương thì
ngón chân cù hang động
bàn tay lùa rực mưa
biếc xanh cầu tâm thể
hoan châu khúc rẽ vừa
đắm luân trầm kinh kệ
sót một mùa ai vãn
thôi đừng khóc, đừng di
nuốt lặng yên vào hạn
sương cũng có lúc quỳ
HOÀNG XUÂN SƠN
U. không chín
http://www.gio-o.com/HoangXuanSon.html
© gio-o.com 2009