HOÀNG XUÂN SƠN

 

 

C H Ơ N   H Ạ N H . V À  L A N   K H Ú C,  X Ư A

 

 

Rồi mưa đổ xuống trên tầng tháp

ngưỡng cửa nàng về ai ngóng trông

tôi như ngọn gió mùa cô độc

thổi buốt thiên san lạnh cổ đồng

 

 

Buổi sáng ni cười trên vai tượng

tôi gã thiền sư mắt đắm sâu

trong cơn buốt xoáy cồn linh sự

chợt đến như lai cảm nhiệm mầu

 

 

Mắt xanh là của trời sao rụng

ngọn sào dài khua sáng trăng tơ

chữ thơm nguyệt bạch hồn vô tướng

một nét xuân thu cuốn bãi bờ

 

 

Thì vẫn đời xương da là một

nghìn năm phiêu án nhẹ như là

nhụy khép đàn hoa mây trầm tú

khẩy một con đò đi thật xa .

 

 

tháng 10/06

 

 

 

 

 

 

V I Ế T  R Ờ I  Ở  SAN JOSÉ

 

                                Tặng cô Quỳnh Giao

 

 

Sơn dương bóng chiều vách núi thảm

đường mòn độc đạo rượi buồn lên non

hú dội vang . lãnh trời râu tóc tua tủa

cánh chuồn quay mộng thực chưa tròn

 

 

Mặt đất lụi dần tâm tướng

chợt thèm nghe hát vỗ bề thinh không

 

 

Vắng muộn chưa từng

ôi tiếng hát mảnh như tơ

mở then chiều đêm . rót nguyệt

nguyệt cầm nguyệt cầm sợi trăng uống tóc

những lọn khói mê hồn

rớt nằm cung vãn

không liêu trai huyền sử xanh

 

 

Ở đường Tully những cây cọ đứng già trân

có phải buồn Tuy Lý

lưu ly thành quách

lòng đôi khi tựa mảnh sành

lóng lánh trên nóc vương phủ thời nào

thì thào chuỗi sóng . đêm

Vỹ Dạ

ngất ngất hát chài qua sông lửa hương vàng bến

 

 

Đốm má hồng au dương cầm phiếm

nữ nhi về đâu bát ngát đại hồ cung bậc sáng nao hồn lý ngư

chiếc vảy bạc đeo sương cổ ngấn

đan kịp tay mười ngón thao chuyên khuôn dạng trẻ thơ

 

đàn bà

hát thoảng lay

huơng rù quyến

 

 

HOÀNG XUÂN SƠN

sáu . tháng chín . không sáu

 

 

 

http://www.gio-o.com/HoangXuanSon.html

 

 

 

© gio-o.com 2008