HOÀNG XUÂN SƠN

 

L  Ụ  C     B  Á  T     T  H  Á  N  G     T  Ư

 

ĐƯỜNG BAY CỦA TUYẾT

 

nắng vùng lên. băng hủy tang

cây run rẫy đứng sắp hàng đón xuân

cảnh đời nhau dễ chưa thuần

vẫn ghê cái lạnh tà huân ngút trời

vẫn trắng hồn. bông tuyết ơi

vẫn ngóc ngách gió bời rời. căm căm

mà dâu kia cứ hẹn tằm

vẫn thơ hết một mùa thăm thẳm dài

bây giờ. buồn nhỉ ? hai vai

trơn tru một gánh sông hồi biển mong

vẫn là em. độ xuân nồng

mà trong hương nhớ đã mông lung thèm

nhớ ngày nào tay dịu êm

và lời mật ngọt rót mềm môi say

vẫn là tôi. tín hiệu gầy

trăm năm để một giờ bay. tuyệt mù

 

 

NGÀY CỦA NHAU

 

cái kỳ tuyệt. đóa

ầu ơ

thơm giữa nở giữa

một tờ thu

ngây

em biết không bóng ngọ gầy

là mùa đã chớm lung lay

nguyệt hồng

mây trên đồi

nắng dưới thung

chỗ để tâm ngã tuyệt cùng

ly tao

một ngày xong cuộc lộn nhào

lắng nghe bình nhật

té vào hư không

đời cho ta chút nợ. tròng

lên âu yếm lên ngọt nồng

miếng môi

 

 

SỐNG LẠI CÙNG MÙA

 

đồi mai nắng ngủ bên trời

tôi ngủ trong tóc em. vời vợi xa

rồi mai biết có chăng là

môi em còn thắm như hoa giữa đời

rồi mai tôi vẫn là tôi

hay là ai đứng giữa lời hôn mê

rồi mai nhắc một nguyền thề

gìn hương lửa nhé cho kề cận xưa

rồi mai trời nắng hay mưa

và tôi. em thở cùng mùa phục sinh

 

 

LÂU KHÔNG GHÉ

thăm anh chị Võ Đình/Lai Hồng

 

nắng ngời. nhớ bạn phương xa

đã lâu không ghé

miền hoa cỏ gần

xa gần

mấy độ tương lân

tấc lòng vẫn ở

cùng ngăn kéo đầy

sương trăng tuổi có hao gầy

nghe riêng một chút tình ngây ngây

tình

gió trời

mượn cánh phong linh

thôi đừng vọng dội

tiếng kình thu không

trông ra

chiều đã vô cùng

xin man mác gọi

đường giong ruổi

về

 

HOÀNG XUÂN SƠN

Avril 2007

 

 

các sáng tác khác của Hoàng Xuân Sơn trên gio-o