HOÀNG XUÂN SƠN

Mùa Thu, Nét Phẩy, và Những Bài Thơ

C H U Y Ể N   Đ O Ạ N


Mật chảy suốt mùa phong chín
những con gấu bắt đầu dự phòng thức đông miên
trong tồn kho trữ lượng tình yêu cuối thu ngồi đếm
những chiếc lá vàng
và gợn gió may
phẩy lạnh ớn đời một nỗi đau quang quẽ
năm nào cũng tới khúc chuyển luân
đỏ ngồng cây trái
mà người trổi giọng tái tê
giày áo răng hàm chiếc nón run cập
lớp đệm bọc ôm nằm làn da sạm
vết tấy trần sững cồ
trong tinh thần lên gân những vỏ chai rỗng
thuốc dị ứng quay mòng rượu củ khoai
anh bạn grey goose vào thiệt êm
ba đời một họ cườm tay trắng
lẻng kẻng phong linh


Lái xe ủi đất lên đồi
Laval qua viaduc mảng bê-tông sụp
đè bẹp dí
lâu đời
như lịch sử di dân
những người Mễ trở về xứ
mang theo mùa dâu chín tay hái vội
chuyến bay sậm màu chì
trả nắng về với biển


Con tàu man di sắt thép
mùa cẩm chướng đầy gió
sắc trời cồm cộm năm dư
vực đáy
xuống tóc oán rũ tơ mành
bầu trời xanh thủy thủ
con mắt ràn rụa cung quăng
chờn vờn bọ gậy
cứ chống mà đi tất cả mọi thứ rác rưởi trên đời
gom lại
hầm vệ sinh hạt xí ngầu
bãi trăng thú/người chao lượn
cùng lũ nhặng hung nô
những chiếc bao nhốt tông tích đời
không còn tiếng hát dạ lan
[ đêm sực nức đầu ngõ ]
con kênh trời nhiễu âm


Xác ướp ngàn năm còn tinh
lóng tay đeo nhẫn xương cụt
tóc mọc dày thôn trang
ánh trăng . ngày mùa . nỗi chết
gã bù nhìn vận toàn đen
những cổ súng máy trở lại trường bắn rôm rả
tại sao trưa hè cuốc kêu
trên những chiếc máy rà kim loại
bây giờ lỏng chất hủy thể
              hâm độ máu trong người và đoan quyết
không hề mang theo chất nổ
phi trường khúc bỏ neo


Thứcsớmthứcsớm
lui   một   giờ   mặt   trời
nhắm mắt đi càng
vũng tối .

tháng mười không sáu

 

B   Ấ   T   K   H   I   Ể   N


người vô dụng hôm nay
đuổi bàn tay quỷ ám
đuối thở dưới chân ngày
sậy lau buồn thảm đạm


ôi ! sao mượn thân này
đằng đằng cơn đau sát
một gợn tình heo may
một lượng đời sát phạt


bay chi một cánh đồng
tủi đất khô mùa hạn
cố níu hờ sắc không
chiều gọi chiều mê sảng


vào thất thần bệ rạc
hào hoa xô lệch rồi
ngậm ngùi con chim hát
mùa thăm thẳm . à ơi !


đêm cọ buốt da ngày
xin cứ đời hắt hủi
người vô dụng hôm nay
người vô dụng
     h
       ô
           m
                 n   a   y


21 . 9 . 06

 

Đ À N C H Ì M


lónglánh lónglánh hoa cương
câu thơ lóng lánh trên đường khổ sai
trần thân núi đụng hang dài
hun _______hút hun________hút
trần ai điệu về
nhiệm mầu
nấc giọng hoang tê
tiếng hát chấp chới
bên lề tử sinh
bước chông cuộc lữ đăng trình
thơ trăm ổ lót
vô hình nắng nôi
bơi-về-đầu-nguồn-xa-khơi
sải tay trăm nhánh
sải đời muôn phương
lónglánhlónglánh
dị thường
lưng cằm giọt nước cương cường
bám
đeo


Ồ !
trăng lên cùng trăng . treo
đêm lung linh trẩy
suối đèo mấp mô
đàn ngây ôm suốt đại hồ
dây căng nhật nguyệt
cung tơ tưởng
nằm
đẹp cuồng mã vĩ thang âm
hạt thơ bay túa buổi rằm
trăng mê


Lónglánh lónglánh hoa thề
xương trong đóa thạch
cầm tê tái
chìm .


hailămmườikhôngbốn

 

C  H  I  A


Còn đúng tách trà chia ngươi một nửa
[ xưa nay vẫn không quen uống một mình ]
rượu hết mất rồi nào ai tắt lửa
gượng ngó hề , con ma đói lưu linh


Vui với bạn để nghe lòng bộc tuệch
chẳng phải vinh danh hào kiệt trên đời
chơi tới bến đừng thằng nào tếch trước
thắm hết tình này cũng đỏ mặt ngươi


Trăng đã loạn quơ quào dăm khẩu khí
nghiệm ra mình còn động đậy đâu nơi
mặt xáp mặt cho giang hồ thêm phỉ
rót đậm đêm này lụi hết đêm mai


10/06

 

RÒNG RÃ


Áo tím lồng qua khe truông
nắng chiều bức . tẻ . đôi đường quạnh mông
sững môi hôn
nguội . tình nồng
cháycháy
muôn triệu năm ròng rã
hoa
thấy rồi
vẽ mặt người ta
còn lơi một nét trăng tà nguyệt không
nắm tay chìm giữa vô cùng
huơ tay còn đấy
mịt mùng
bóng
tăm .

tháng ba không bốn


HOÀNG XUÂN SƠN
 

các sáng tác khác của Hoàng Xuân Sơn trên gio-o