ANNE  ENRIGHT

 

the gathering

(hp mt)

 

 

Việc trao giải Man Booker Prize 2007 cho quyển tiểu thuyết mới của Anne Enright gây nhiều ngạc nhiên cho văn giới Anh v́ Anne Enright là một nhà văn Ái-Nhĩ-Lan thầm lặng, ít xuất hiện trên tiền trường sinh hoạt văn học cũng như không có những tác phẩm gây dư luận. Tuy tiểu thuyết The Gathering/Họp Mặt của Anne Enright được vào tới ṿng chung kết cùng với những tên tuổi tầm cỡ như Ian McEwan, Lloyd Jones, Nicola Barker…nhưng việc tuyên bố giải thưởng về tay Anne Enright chứng tỏ quyết định của ban giám khảo là khách quan, không chịu áp lực dư luận cũng như từ giới xuất bản. Anne Enrigh sinh năm 1962 ở Dublin, tốt nghiệp cử nhân Anh văn và Triết học ở Trinity College Dublin, được học bổng theo học bậc Cao học ngành sáng tác ở Đại học East Anglia. Tác phẩm đầu tay là tập truyện ngắn The Portable Virgin in năm 1991 và được trao giải Rooner Prize for Irish Literature. Ngoài viết văn Anne Enright c̣n là nhà sản xuất phim truyền h́nh. Trước quyển The Gathering, Anne Enright đă xuất bản 3 tiểu thuyết: What Are You Like?Bạn Là Người Như Thế Nào?, The Wig My Father Wore/Mái Tóc Giả Cha Tôi Đội, và The Pleasure of Eliza Lunch/ Khoái Lạc của Eliza Lynch. thể nói Anne Enright cũng như John Banville giải Man Booker Prize 2006 thuộc vào thế hệ những nhà văn Ái-Nhĩ-Lan hiện nay trên dưới 50 tuổi đang nỗ lực biến đổi nền văn chương xứ sở trong giai đoạn toàn cầu hóa hiện nay, đẩy văn chương theo kịp những phát triển của nền kinh tế đang hội nhập, tiếp nhận ảnh hưởng từ bên ngoài để xóa sự cách biệt về địa lư giữa Ái-Nhĩ-Lan với lục địa. Về văn chương, Anne Enright không ngần ngại tuyên bố đă chịu ảnh hưởng các nhà văn Mỹ đương đại, nhất là Don DeLillo.

 

 “Tôi muốn ghi lại cái ǵ đă xảy ra trong nhà bà ngoại tôi vào mùa hè năm tôi mới tám chin tuổi ǵ đó, nhưng tôi không chắc có phải thực sự việc đó có xảy ra không. Tôi cần phải làm chứng nhân cho một biến cố không chắc chắn. Tôi cảm thấy nó cứ gầm rống lên trong tôi – cái biến cố có thể là đă chẳng hề xảy ra. Tôi cũng chả biết gọi tên cho cái sự việc đó là ǵ nữa. Tôi nghĩ bạn có thể gọi nó là một tội ác của xác thịt, nhưng xác thịt th́ đă tan loăng từ lâu rồi và tôi không chắc cái tạo ra nỗi đớn đau liệu có c̣n âm ỷ  dai dẳng trong xương hay không.”

  

   Anne Enright đă mở đầu quyển truyện như thế để báo trước cho người đọc biết người kể chuyện là kẻ đặt người đọc vào một t́nh trạng chênh vênh, một nhân vật tự sự không đáng tin cậy (unreliable narrator). Đó là một nét thường thấy trong tiểu thuyết hậu-hiện-đại.

 

“Có những ngày tôi không nhớ ra mẹ. Tôi nh́n vào bức h́nh bà và bà chăy trốn tôi. Cũng có khi tôi gặp bà vào ngày Chủ Nhật, sau bữa ăn trưa, và hai chúng tôi đă cùng nhau qua một buổi trưa vui thú, và khi tôi ra về tôi thấy bà chạy suốt thấu qua tôi như nước chảy.”

 

Cái t́nh cảm yêu thương hờn dỗi người mẹ của nhân vật tự sự thật phức tạp. Hờn giận hận thù v́ bà là người đàn bà đă sinh quá nhiều con, đă Mang thai mười hai lần và xẩy thai bảy lần như bà nói với con gái, nhưng vẫn cứ tiếp tục mang thai “ Những lỗ hổng trong đầu bà không do lỗi của bà”. Đó là một phụ nữ của một gia đ́nh Ái Nhĩ Lan tiêu biểu nửa đầu thế kỷ trước.Và t́nh yêu người mẹ dành cho mỗi đức con cũng kỳ quặc quái đản khó lường. Cho nên khi người con gái bà báo tin cho bà biết là Liam người anh trai cô đă chết bà không chịu tin đó là sự thực.

 

Từ nhỏ. Các con bà, nhất là Veronica và Liam là hai kẻ thân thiết nhau nhất, đă học nằm ḷng câu nói “Đừng có nói cho mẹ biết” v́ vậy chuyện bà không tin lời con cũng là chuyện dĩ nhiên.

 

   Họp Mặt có một cốt truyện thật đơn giản: Nhân vật tự sự Verinica Hegarty, một phụ nữ xấp xỉ bốn mươi, nhân buổi họp mặt gia đ́nh trong đám tang của người anh là Liam, v́ quá sốc về cái chết của người anh trai là kẻ thân yêu gần gũi nhất trong đời nên cả thể xác lẫn tâm hồn Veronica trôi dạt vào những khoảng thời gian và những nơi chốn hai người dă sống với nhau trong quá khứ. Biến cố cái chết của người anh này cũng khiến cho Veronica nhận ra cái hiện tại và tương lai của đời ḿnh nay bỗng hoàn toàn đổi mới dưới ánh sáng của những câu chuyện trong quá khứ. V́ là người thân cận nhất của Liam, Veronica phải sang Anh để nhận xác Liam đem về Dublin tống táng. Lái xe ra phi trường đi nhận xác anh, nước mắt ứa trào, tưởng nhớ kỷ niệm một ngày trong quá khứ lái xe đưa Liam ra phi trường v́ Liam nhất quyết muốn đi khỏi gia đ́nh, hôm nay dưới trời mưa tầm tă Veronica đậu xe ở phi trường, ngồi im trong xe miệng há hốc, khóc mà không khóc được, câm nín rồi mở cửa xe bước ra:

 

“Trong khi tôi mở cửa xe – tiếng gào thét câm nín trong chiếc xe Saab đậu ở phi trường dưới trời mưa – tôi có thể cảm thấy Liam cười vào mặt tôi. Hoặc là tôi cmả thấy sự vắng mặt cười rỡn tôi. Bởi v́, ở một nơi nào đó, phía kia ḱa bên đường – cái chỗ bạn hầu như không nh́n thấy được – anh ấy hoàn toàn ở đó, và cũng lại hoàn  toàn  không có ở đó. Anh ấy không buồn khổ. Tôi nhân ra như thế, rằng giờ th́ anh ấy đă chết. Nhưng không phải chỉ là cái tâm trạng anh ấy tôi cảm thấy như một luồng hơi ấm nơi cuối xương sống tôi. Mà là cái bản ngă căn cốt đă biến đi, đă chết của anh. Chính là cái trái tim của anh, đă hoàn toàn biệt tích, nay đang biến đi.

 

   Goodbye  Vee

   Goodbye

   Goodbye

  Tôi mở cửa xe hơi và nhoài ḿnh ra ngoài mưa.

 

Lời tự sự của Veronica trải ra từng đoạn trong sách rối bời, xúc cảm, câm nín điên cuồng suốt trong 39 đoạn, tuy mỗi đoạn chỉ dưới 10 trang giấy nhưng người đọc bị cuốn hút vào lời kể của một nhân vật tự sự tuy biết là không đáng tin cậy nhưng không thể nỡ tâm từ chối cái giọng điệu của một kẻ khổ đau tuyệt vọng chỉ muốn nói ra hết. Những sự t́nh. Trong cuộc đời này, nơi một gia đ́nh t́nh yêu bị chặn lại ngoài ngưỡng cửa nhưng xác thịt đ̣i hỏi vượt qua hết thảy những cản ngăn. Và gia đ́nh ở phía sau lưng, những đứa con yêu dấu khi đi xa nhớ đến thắt ruột gan.

 

   Liam là kẻ sống trong tuyệt vọng, nghiện rượu nặng, trước khi quyết định tự sát không mặc đồ lót, đă bỏ đá thật nặng trong túi áo và trầm ḿnh tự sát  ở băi biển Brighton. Veronica là một trong hàng tá con của một bà mẹ và ông bố sống chỉ để đẻ con cho nên hồi thơ ấu Veronica và Liam phải tá túc ở nhà bà ngoại. Trong truyện Veronica lần theo những biến cố quá khứ của gia đ́nh, một kiểu gia đ́nh khập khễnh, kể lại lịch sử gia đ́nh về mặt t́nh dục, cho thấy tuổi thơ của cô bị tàn phá tổn thương nhưng Veronica không hề có dịp bày tỏ sự đau đớn và buồn khổ của ḿnh cho ai nghe, kể cả với chồng và hai đứa con gái. Có thể nói Veronica là một người đàn bà thất lạc. Cô cũng kể lại khá nhiều kỷ niệm với người anh trai :Liam có biệt tài khám phá những lời dối trá của người đời nên thất vọng, mất tin tưởng về những người chung quanh, nhưng hết sức thương yêu cô em gái Veronica. Trong khi hồi ức quá khứ, Veronica cũng muốn lần t́m nguyên do v́ sao Liam đă tự sát và theo cô những chỉ dấu có lẽ nằm trong căn nhà bà ngoại, những biến cố bí ấn có thể đă xảy đến hơặc chưa chắc có thực xảy đến với Liam. Veronica nói: “Người đời sẽ chẳng bao giờ biết được cái ǵ đă xảy ra với anh, và cái anh mang nặng trên lưng   là kết quả của biến cố đó…Ngay cả em gái anh – kẻ đă cứu vớt anh theo một nghĩa nào đó, cái đứa con gái  đứng ngoài ánh sáng trong hành lang – cô ta cũng chẳng giữ lại hay nhớ được cái ǵ cô ấy đă nh́n thấy.”

 

   Tuy cốt truyện nghe như rất đơn giản nhưng Họp Mặt không phải là một quyển tiểu thuyết giản đơn v́ tác giả đă thử cố gắng nh́n thấu tận đáy cả t́nh yêu lẫn cái chết, phân tích những sự đớn đau và sợ hăi cũng như những  khoái lạc kỳ lạ t́nh yêu đem lại. T́nh dục, với Anne Enright cũng như với John Banville là ngọn roi hân hoan quật xuống con người, đốn ngă và phản bội con người nhưng khốn nỗi con người không thể tránh khỏi. Thế giới này không thể có sự chung thủy và t́nh dục là sự vô lư cùng cực tuy nhiên t́nh yêu lại là muôn thuở, giống như vết sẹo  trên thân xác không bao giớ mất dấu. Không phải chỉ có t́nh dục nhưng cả cái chết cũng tác đông trên thân xác con người, cái chết vừa rất dịu dàng vừa là kẻ cưỡng hiếp thân xác. Đọc Anne Enright ta có thể cảm thấy lặn sâu dưới làn da ḿnh, trong xương cốt ḿnh là những khoái lạc trộn lẫn những đớn đau khôn cùng. Cái tên Veronica cũng nhắc nhở người đọc đó là tên một nữ thánh kẻ đă cầm chiếc khăn lau mặt Chúa khi người bị đem đi đóng trên thánh giá. Tấm khăn của Veronica lưu giữ h́nh ảnh đầu tiên của Chúa cho nên nhân vật Veronica trong truyện luôn nghĩ về vị nữ thánh ḿnh mang tên. Veronica cũng như vị nữ thánh là những kẻ đă ghi nhận thực tại quá độ, biến những h́nh ảnh cuộc đời trở thành không thể cứu chuộc cũng như chính bản thân cô đă không thể c̣n làm t́nh với chồng, không thể yêu thương mẹ và hai đứa con gái, phẫn hận gia đ́nh và buồn khổ về người anh trai không thể tha thứ. Trong truyện Liam chỉ được phác họa không mấy rơ nét, từ nhỏ đă có cặp mắt rất đẹp và quyến rũ, một trái tim nồng nàn làm phụ nữ say mê v́ mắt đó tim đó như thể cầu khẩn van xin một t́nh yêu bất khả. Nhưng Liam cũng chính là kẽ đă đập vỡ nhiều trái tim phụ nữ với những cuộc t́nh chưa bắt đầu đă chấm dứt. Và hành động chấm dứt cuối cùng là tự sát cho nên Liam là khuôn mặt tiêu biểu cho sự ngu xuẩn của t́nh yêu: sống lao thẳng về tha nhân nhưng tha nhân lại luôn làm ta thất vọng, và chính ta cũng là kẻ làm tha nhân thất vọng, và tệ hại hơn hết là việc chết đi, bỏ lại tha nhân bơ vơ thất lạc. Văn của Anne Enright trong Họp Mặt nhiều chỗ trần trụi, sắc như lưỡi dao nhưng ỡ những chỗ khác lại cũng rất dịu dàng âu yếm vuốt ve chứng tỏ được bản lănh viết tiểu thuyết của một nhà văn đă đang độ trưởng thành sung măn.

 

đào trung đạo

 

 

 

http://www.gio-o.com/DaoTrungDao.html

 

 

 

 

 © 2008 gio-o