Đỗ Quang Vinh
VẤP
Buổi sáng
ta vấp phải cái tôi
và rồi ngă xuống
nằm dài không muốn đứng lên
thấy nỗi buồn đă lăng quên đang cuộn chảy trước mắt
một khoảng khắc đă bị gió cuốn
một điều ǵ đă đến muộn
một chân trời nằm trong vị đắng của ly cà phê ta uống
trong muôn mặt cắt xẻ
có cái tẻ nhạt tự riêng ḿnh
Ta là đứa trẻ vấp phải cái già nua nằm bên trong chính nó
ra công viên
bàn chân trần dẫm lên một cái vỏ ốc nằm dưới lớp cỏ
ta nhặt lên
thấy nó rỗng không tự bao giờ
Vấp phải một giấc mơ
lư tri ta thức nhưng tâm hồn hăy c̣n đang ngủ
có những cảm xúc
ồn ào như thác lũ
có làn mây mù
tràn đến rồi
vội vă đi thật xa...
Vấp phải cơn say c̣n lại từ ngày hôm qua
ta đă thả đi điều ǵ
trong lúc mọi thứ c̣n đang nhập nhoạng
đâu đó ngoài kia
một mùi hương thoang thoảng
một đường ánh sáng mờ
những ḍng chảy lấp loáng nên thơ
Giữa thành phố
ta vấp phải đồng hoang
vấp phải những điều không toàn vẹn
buổi sáng nay ta lỡ một cuộc hẹn
v́ vấp phải môt cái kén
đang măi mê tự dệt lại chính bản thân ḿnh...
Đỗ Quang Vinh
http://www.gio-o.com/DoQuangVinhNhuLa
© gio-o.com 2017