photo: NAT
Đỗ Quang Vinh
như là...
Ai cũng có thể thấy tôi
như cái cây
như ngọn đồi
như viên sỏi lăn theo ḍng nước chảy
và như một phần rời rạc
của cái tổng thể đang tồn tại
trong muôn ngày mai
cũng như chính tại,
giây phút này
Ai cũng có thể thấy tôi
nhưng chỉ là những dư âm c̣n lại
trong một h́nh hài và thân thể
sớm muộn ǵ rồi cũng tàn phai
Ai cũng có thể thấy tôi
như là một tội nhân bị lưu đày
như người hành hương
như kẻ làm vườn một buổi sáng kia bỏ vào rừng xanh t́m thiên đường đă mất
như một linh hồn chối bỏ sự thật
như mảnh áo phất phơ
gió thổi đến, nằm lại nơi bờ rào
Ai cũng có thể thấy nhau
như con người
như thứ họ cưỡi lên
như cái đang lơ lửng trên đầu:
những vầng hào quang, những cái tên, những điều được rao giảng
như kẻ thù và như bè bạn
như những đường giới hạn
bên trong nội tâm
mọi định nghĩa đều là chốn giam cầm
Ai cũng có thể thấy tôi
nhưng họ sẽ nghĩ ḿnh nh́n nhầm
bởi thỉnh thoảng tôi là mạch nước ngầm
là đầm lầy
là đám mây
là sợi khói
là một kẻ nói dối
Ai cũng có thể thấy tôi
chỉ là tôi đang từ chối
thấy chính ḿnh.
Đỗ Quang Vinh
http://www.gio-o.com/Chung2/DoQuangVinhLinhThieng.htm
© gio-o.com 2017