Nguyễn Thị Hải

 

dĩ văng

 

Khép mắt lại nhớ cuộc đời dĩ văng 
Thấy bầu trời trong ấy vẫn mây trôi
Thấy cánh chim và thấy con kiến nhỏ
Bạn cùng ta giữa hoang vắng ḍng đời

Xác thân giờ tĩnh yên như đại địa
Lắng nhịp tim ngày tháng cũ vọng về
Xác thân giờ như đáy ḍng sông lặng
Ôm vào ḷng ngày tháng cũ mênh mông

 

 

dở dang

 

Trái măng cầu bị chim ăn dở

Đung đưa trên cành

Nh́n người bẫy chim gỡ con chim trúng bẫy bỏ vào lồng

Thầm bảo

Cuộc đời của tất cả chúng ta

Đều dở dang như thế

Xưa nay

 

 

thiên nhiên

 

Sau cơn mưa
Lũ mối vườn bên vỡ tổ bay ra đen kịt
Trăm con chim én từ sông Sài G̣n bay vào mở tiệc
Những cú chao ḿnh hưng phấn của lũ chim va vào vách kính lộp bộp
Đứng trong pḥng kín 
Không sắm vai mối
Không sắm vai chim
Lạnh lùng
Sắm vai thiên nhiên vậy

 

 

ngắn

 

Tôi hỏi bà nội
Cuộc đời dài hay ngắn
Bà tôi tuổi ngoài tám mươi
Bảo ngắn chả tày gang
Tôi cúi đầu ủ rũ
Th́ ra là thế
Giá sống thiên thu
Cái gang nọ
Cũng chưa đầy

 

 

cửa kính

 

Máy bay
Bay qua khoảng trời xanh sẫm trong cửa kính
Như loài cá
Bơi giữa đại dương
Chậm
Nặng
Bởi áp lực của nước
Tôi vịn tay vào cánh cửa
Nh́n không chớp mắt
Sợ cảnh ấy vụt mất
Máy bay bay mất
Con cá bơi mất
Khoảng trời
Đại dương
Trống rỗng
Chẳng c̣n ǵ
Ngoài khuôn mặt 
Tê tái
Của tôi

 

Nguyễn Thị Hải

 

http://www.gio-o.com/Chung/NguyenThiHaiThoDich

 

 

© gio-o.com 2016