Julie Quang

 

thời sự Saigon nửa thế kỷ trước…

 

 

hồi ức Julie Quang

 

(kỳ 2, tiếp theo)

 

kỳ 1

 

 

Saigon, Thời trang năm 1963…

Các Bà, các Cô, Sinh Viên hay Học Sinh, cánh Nữ giới ban ngày ra đường hầu hết mặc áo dài; v́ thế, qua màu quần sắc áo thướt tha, thiên hạ có thể đoán biết được vị chủ nhân của chiếc áo ấy thuộc tầng lớp nào trong xă hội!

Ngoài các Mợ, các Thím, mấy Cô, mấy D́, mấy thiếu phụ ưa mặc áo dài nhung đen hay nhung đỏ boọc đô, phe thiếu nữ nhà tôi ưng màu trang nhă.

Má tôi thích màu áo lụa ngà "trắng không ra trắng", Cô D́ tôi ưa màu của tuổi mộng mơ như hồng phấn, xanh lơ như da trời hay xanh lam như nước biển... nhưng tuyệt đối không thấy màu sắc hoa điểm tô trên nền áo, đừng nói chi khoe ṿng số một vượt trội, lấn lướt, bứt bung nút áo mà phải kể đến ṿng số hai, sao cho sát khít khao, sao cho vừa tay ôm. Đây, là kể về người trong nhà, trong trí nhớ tôi, c̣n sót lại có bao nhiêu đó!

 

Saigon, vào những năm 1970-1971...

Đường Tự Do, khu Nguyễn Huệ, phố Lê lợi thường xuất hiện những bộ váy đầm rất ư là kiểu cách, các cô chưng diện thật “à la mode” như đào ciné; nào là môi son đỏ với mắt viền tô đậm, rồi lông mày kẻ thêm hàng mi cong vút; các cô ăn vận đúng theo thời trang của Paris - Salut les Copins hoặc Hollywood - Summer Holliday nào có khác!

Buổi tối khoác thêm chiếc pardessus hay quàng thêm áo veste th́ đây là cách ăn mặc về đêm của các Ca Sĩ, Vũ Nữ, nói chung là giới sành điệu rất Sài thành "Classy", Saigon by Night thời đó!

 

Pḥng trà Queen Bee do nhạc sĩ Ngọc Chánh điều hành với dàn ca sĩ hùng hậu bậc nhất lúc bấy giờ gồm Thái Thanh, Thanh Thúy, Elvis Phương, Carol Kim, Julie Quang & The Dreamers, Thái Châu, Nguyễn Chánh Tín, Dạ Hương, Connie Kim, Thanh Tuyền & Đức Huy, Phương Hồng Hạnh, Pauline Ngọc, Ngọc Tuyết, Đăng Lan, v.v., không sao nhớ hết.

Ngoài những tiết mục đặc biệt nhạc sĩ Ngọc Chánh mang lại cho khách sành điệu, phải kể đến sự xuất hiện hiếm thấy của Quái kiệt Trần Văn Trạch người điều khiển chương tŕnh và toàn ban The Shotguns gồm có Ngọc Chánh (organ), Hoàng Liêm (guitar), Duy Khiêm (bass), Cao Phi Long (kèn), Đức Hiếu (trống), tăng cường thêm nhạc trưởng Lê Văn Thiện (piano), người soạn hoà âm cho cả chương tŕnh của pḥng trà ca nhạc Queen Bee.

 

Pḥng trà, vũ trường ở Saigon tối như bưng, bước đi phải dè chừng từng bước một, x̣e bàn tay ngay trước mặt chỉ thấy lờ mờ năm ngón tay. Pḥng trà Queen Bee cũng không khác. Ánh sáng trên sân khấu chói loà tương phản với bóng tối chung quanh, đâu đó vài cô gái xinh đẹp được đưa tới bàn tiếp chuyện giải sầu cho những vị khách "cô đơn" buồn lẻ loi!

Queen Bee tọa lạc trên đường Nguyễn Huệ trong khu mua sắm Eden, nằm trên tầng hai đâu lưng với rạp chiếu bóng Eden, lối vào/ra chỉ có một ngơ, lối thoát hiểm chỉ một lối, vừa nhỏ vừa hẹp đủ cho một người chạy một chiều không chen không lấn.

Bên trên lối thoát hiểm, có một dấu hiệu màu đỏ lồng trong thứ ánh sáng yếu ớt như tiết kiệm nhiên liệu, cạnh đó là quầy nước có thêm tí ánh sáng vừa đủ để nhân viên dùng lo việc phục vụ nước giải khát.

Góc ngồi dành cho ca sĩ chờ đến lượt ra sân khấu tŕnh diễn đối diện với quầy nước và thu ngân.

Ḍng ánh sáng của bóng đèn chụp dành để đọc sách hắt xuống khuôn mặt người nữ thu ngân đang cặm cụi tính sổ. Trong không gian của một pḥng trà, h́nh bóng tương phản của bóng tối và ánh sang luôn lung linh phản diện ví như h́nh ảnh tương sinh của người nghệ sĩ hết ḷng tŕnh diễn trên sân khấu và cô sinh viên hết sức ôn bài lúc về khuya. Hai h́nh ảnh ấy diễn ra cùng một thời khắc trong đêm khiến người bàng quan phải ngỡ ngàng suy niệm.

 

Ngồi trong không gian nhiễu động bằng nhiều thứ âm thanh dù đó là âm nhạc nhưng cô ở đó trong tĩnh lặng, như đang chiêm nghiệm một ḿnh trong pḥng học. Thỉnh thoảng cô đưa ngón tay nâng nhẹ cặp kính cận và chú mục hướng tầm nh́n lên sân khấu nơi Elvis Phương đang đứng hát, chỉ có lúc ấy, người tinh ư mới nh́n thấy sự giao động trong cô. Cô là Hồng Ngọc, người yêu đầu đời và là người vợ đầu tiên của Vua Rock Elvis Phương.

Một lần, ra về muộn v́ măi lân la câu chuyện râm ran với bạn đồng nghiệp nên tôi chứng kiến cận cảnh lúc pḥng trà đóng cửa, ca nhạc sĩ văn tuồng, nhân viên ra về và chủ nhân đóng cửa sau cùng. Lần ấy, tôi nhớ như in kỷ niệm về hai cặp vợ chồng Elvis Phương-Hồng Ngọc và Lê Văn Thiện-Thúy Ngọc chờ nhau, cùng về.

Dưới ánh đèn đường, hai đôi uyên ương d́u nhau thật âu yếm và h́nh bóng của hai chị Hồng Ngọc và Thúy Ngọc giống nhau như đúc từ mái tóc đến vóc dáng tới chiều cao trong hai chiếc áo pardessus mà các chị đang khoác! Thật là một nét tương đồng tuyệt hảo đến kinh ngạc khiến tôi sững người trong đêm đó! V́ trên mặt đường, hai bóng giai nhân cùng mang tên Ngọc, như cặp song sinh đă khắc ghi dấu ấn vào tâm trí tôi như một kỷ niệm khó phai, như một định mệnh song hành... Xin thắp nén hương ḷng, tưởng nhớ tới hai cánh hồng của một thời vang bóng...

(c̣n tiếp)

 

Julie Quang

 

 

nguồn: Thế Giới Nghệ Sĩ (hải ngoại)