Nguyễn Man Nhiên

 



 

VŨ TIẾN LẬP

 

 

trên vịnh đá ngầm

 

 

  

1.

 

cánh buồm trăng như bướm đêm ngủ

làn gió mềm đan thung lũng mùa thu

giọt sương cất trong trái tim lá úa

thấm qua ngày với im lặng đôi chân

 

 

2.

 

trong chiếc áo khoác của tro bụi

cọc bến tàu dường như sắp sụp

những ngón tay cuối cùng

quở trách vào vách đá

 

 

3.

 

cánh cửa cuối niềm đau

là thời gian vô tận

nhưng nỗi kinh hoàng để tồn tại

tựa ý thức bị chôn vùi

 

 

4.

 

ở bên kia

không thể tìm thấy đáy

kết thúc của đất bằng

như kẻ được phóng thích

đôi mắt mù với lá

 

 

5.

 

từ hoang vu niềm đam mê lãng phí

bí mật cay đắng của trái tim

nỗi chết lao trong im lặng đến cuối cùng

không có bàn tay nhặt những cánh hoa thời tuổi trẻ

 

 

 

6.

 

màn sương trắng trôi qua tấm vải liệm

trăng hoang bạt trên bầu trời lộng gió

long lanh như mắt con sư tử cuồng nộ

xù tóc bờm những đám mây hung

 

 

7.

 

những chiếc lá đỏ rơi trên bãi cạn

những chiếc lá ắng rung từng chiếc

dưới bát trời xanh ánh thái dương

như con rồng quằn quại giữa biển vàng

 

 

8.

 

chiếc xà lan đầy cỏ khô

trườn như con bướm vàng

trên chiếc khăn lụa vàng

lá cây du vàng vọt

trời ngọc xanh gợn sóng

 

 

Vũ Tiến Lập

 

http://www.gio-o.com/VuTienLap.html

 

 

© gio-o.com 2014