Vũ Tiến Lập

 

một  sớm  thu

 

với Trương Đ́nh Luận

 

 

Cái nắng mùa thu bàng bạc giăng mắc trong buổi sáng tuyệt vời lẫn hương thơm khắp cùng không gian vàng sợi. Những bước chân cô đơn, những cây thông và rừng sồi sẫm mầu dưới trời xanh bất diệt, những chiếc lá đă tắm gội sạch sẽ đang nhổm dậy đam mê. Mọi huyên thuyên đă mất hút vào cánh rừng. Sự yên lặng hoàn toàn không c̣n liên quan đến thời gian và không gian. Ở cuối con đường, biển trải dài trước mặt. Thành phố xa dần với khổ đau và vui thú. Những khóm mây treo lủng lẳng trên nền trời bao la trông giống như những tảng núi tuyết chực đổ rơi xuống biển cả. Sự nghênh đón của biển là những tiếng sóng xạc sào, dường như sức sống vỡ oà cùng gió mùa tinh ranh. Nỗi chết c̣n bên trong cánh cửa khép kín. Mùa thu e thẹn và dịu dàng như nỗi nhớ người đi xa…

Mặt trời đang lặn sau những đồi kiếng thô phù và giữa những vùng màu sắc hào sảng này có v́ sao hôm lấp ló. Tháng mười, thời gian lụn tàn nhanh hơn thường lệ, ánh nắng của mặt trời lưu lại đang phai dần, không một chiếc lá nào lay động. Không khí thoảng thơm mùi vị cổ xưa, đơn sơ và thoáng đăng. Sự trang nghiêm cao quư của cỏ cây giống như sự  tĩnh lặng khi bóng đêm xoải cánh.

Mây ngủ trên đầu

những giấc mơ bóc vỏ điều thầm kín

kư ức đă chấm dứt.

T́nh yêu chắc hẳn là thương đau

của quyến luyến và cô độc.    

 

 

Vũ Tiến Lập

 

10.08.2013

 

 

http://www.gio-o.com/VuTienLap.html

 

 

© gio-o.com 2013