Trangđài Glassey-Trầnguyễn
ngoại kiều tại nhà, thiết kế thế giới Việt hải ngoại
(aka Tuyên Ngôn tự bạch của một kẻ ngoại biên)
chúng tôi là ngoại kiều
ở khắp nơi trên thế giới
chúng tôi không giống ai
và không hội nhập được, hay không được phép hội nhập, cho dù chúng tôi sinh ra ở đó,
chúng tôi là ‘công dân’
nhưng phải đứng hạng hai
chúng tôi được gọi là ‘thiểu số mẫu mực’
nhưng cũng bị kêu ‘da vàng rác rưởi’
chúng tôi bị quơ đũa cả nắm
là cơn dịch hạch da vàng, quyền lực da vàng
bọn Á châu
cuộc chiến Việt Nam
nhưng chúng tôi không là những thứ này
chúng tôi là con người
chúng tôi đa dạng, vô song, biến chuyển, đang thở, đang sống,
chúng tôi làm t́nh, sinh con, biết khóc, biết cười,
chúng tôi có hoài băo, làm việc, vui chơi, tṛ chuyện,
chúng tôi không là những mặt nạ cứng khô,
sẵn sàng chờ bị phỉ báng,
ngàn đời mắc kẹt
chúng tôi là những mâu thuẫn
chúng tôi là men muối
chúng tôi chống đô hộ
chúng tôi tự cường
chúng tôi, giống như tất cả mọi người khác, là khách trên mặt đất
và ở một nơi nhất định, người này đă làm khách lâu hơn người kia
có nhiều vị khách c̣n là kẻ giết người
chúng tôi là công nhân ngoại quốc
cô dâu ngoại quốc
vú em ngoại quốc
sinh viên du học
thường trú nhân ngoại quốc
ngoại kiều
những cơ thể ngoại quốc
ở nhà
trên những miền đất lạ chúng tôi gọi là nhà
chúng tôi bị chửi rủa
chúng tôi bị đuổi về
(về đâu? tử cung của mẹ?)
chúng tôi bị lăng mạ, mỉa mai,
chúng tôi ‘khác người’
ngay cả khi chúng tôi nói tiếng Anh (hay một ngôn ngữ địa phương nào đó)
không bị lai giọng
nhưng cái cấu tạo sinh thể của chúng tôi
là cái cớ để chúng tôi bị kết án cho những cái gẫy đổ
mà chúng tôi không tạo ra
hay đó là sự kỳ thị của quư vị?
chúng tôi là người ngoại quốc
ngay trong sân nhà ḿnh
cố t́m hiểu xem
ḿnh đă đến từ đâu
và đang đi về đâu
trong khi cả thế giới
vẫn không ngừng xoay, dịch, trao đổi con người và kinh nghiệm
chúng tôi là ngoại kiều
ở bất cứ nơi nào
thôi nào, xin nâng ly của quư vị, và nhấp môi
chúc lành cho tất cả những ngoại kiều đang t́m lối về
trong thế giới Việt hải ngoại!
hăy về! và hăy khởi hành!
đă không c̣n giới nghiêm.
người mẹ và chiến tranh
người thiếu nữ xuân th́
kết hoa ḷng, trái nơn
đi t́m đất nuôi con
hoa trên đồng cháy ngọn
đất tung lên, tan xương
thiếu nữ khom lưng chống
bom rơi xuống ngực con
mẹ ra người xứ lạ
tóc tang trắng ru hời
người mẹ qua công viên
cho lá khô bú mớm
người mẹ qua nghĩa trang
t́m con không mồ mả
người mẹ qua làng thôn
lật ngược bờ đê cũ
người mẹ qua cuộc đời
thều thào ru bom khói
người mẹ qua b́nh minh
mặt trời mưa soi lạnh
mẹ trẻ mồ côi con
dong buồm trong băo chết
chẳng vội ǵ… lỡ vội rồi…
thống kê bảo tám tháng bắt đầu đi
con một tuổi vẫn c̣n ḅ lê ḅ la khắp nhà
ấy, chẳng vội ǵ!
con người ta một tuổi mới hết ăn bột
con tám tháng đă moi miệng ba mẹ giành đồ ăn
ối, lỡ vội rồi!
con nít khác thôi nôi th́ dứt sữa
con ngoài năm vẫn rút nách bú ngon lành
ấy, chẳng vội ǵ!
nghe nói trẻ con lên hai th́ quấy quá
con mới tuổi rưỡi đă thành hung thần
ối, lỡ vội rồi!
bản tin hằng tuần ‘age-and-stage’ nói 18-24 tháng tự mặc đồ
con cũng tuổi đó, chỉ mới biết cởi đồ
ấy, chẳng vội ǵ!
trẻ lên ba cả nhà nói ngọng
con hăm mí tháng, ba mẹ đă trệu trạo nghệu ngạo xệu xạo
ối, lỡ vội rồi!
con người ta mười mí tháng bỏ b́nh
con gần hai tuổi, đêm đêm c̣n ôm b́nh ‘sữữữa sữữữa’
ấy, chẳng vội ǵ!
thói thường phải tuổi cập kè mới biết đưa t́nh liếc mắt
con chưa ráp được hai chữ đă đá lông nheo ba mẹ tơi bời
ối, lỡ vội rồi!
con người ta hai tuổi thích nghe đọc sách
con hai tuổi, đọc sách ào ào, từ sau ra trước, cầm ngược lật ngang
thôi, đă vậy rồi!
Trangđài Glassey-Trầnguyễn
http://www.gio-o..com/TrangDai.html
© gio-o.com 2012