Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Sinh 1975 tại G̣ Công, Việt Nam và định cư tại Quận Cam, Hoa Kỳ năm 1994.
Dùng tiền student loans để thực hiện dự án Việt Mỹ Vietnamese American Project khi c̣n học cử nhân năm 1998 v́ muốn ghi lại lịch sử và kinh nghiệm của người Việt trong giai đoạn cận đại.
Đă thực hiện nhiều dự án nghiên cứu đa ngữ ở nhiều nơi trên thế giới, và xuất bản những tác phẩm sáng tạo, b́nh luận, và chuyên đề về người Việt hải ngoại tại các châu Á, Âu, và Mỹ.
Sớm ư thức và chọn dấn thân cho an sinh xă hội, tiến tŕnh ḥa b́nh, việc dân chủ hóa, công bằng xă hội, b́nh đẳng nam nữ, và phát huy văn hóa.
Tham gia lănh đạo sinh viên và sinh hoạt văn hóa giáo dục nghệ thuật trong cộng đồng.
Luyến ái nhiều ngôn ngữ, tuy chỉ dám nhận là biết tiếng Việt – tiếng mẹ đẻ, cũng là tiếng nuôi con.
Quán quân trong cuộc tranh tài nghiên cứu cho toàn tiểu bang California năm 2004 do hệ thống CSU tổ chức với dự án nghiên cứu, “Quận Cam, Sử Vàng.”
Là người Việt duy nhất đă thực hiện hàng trăm cuộc phỏng vấn song ngữ bằng phương pháp lịch sử truyền khẩu với người Việt ở các châu Á, Âu, Mỹ, và Úc.
Tốt nghiệp bốn Cử nhân một lúc trong ngành Tâm Lư Thanh Thiếu Niên, Văn Chương, Sắc Tộc Học Á Mỹ, và Nhân Văn Đa Khoa, và được chọn là Thủ Khoa trong cả hai ngành học sau vào năm 2001 tại CSU Fullerton.
Hoàn tất cao học ngành Lịch Sử Truyền Khẩu và Cộng Đồng, cũng tại CSUF, và nhận hai giải thưởng Xuất Sắc toàn thành bên cạnh nhiều giải thưởng khác năm 2004.
Là người Việt duy nhất được Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cấp học bổng Fulbright toàn phần, bậc tối ưu, để thực hiện nghiên cứu về người Việt tại Thụy Điển năm 2004-05. Trong thời gian đó, đă tự túc để đến t́m hiểu cộng đồng người Việt ở hơn mười quốc gia Châu Âu khác.
Tốt nghiệp cao học ngành nhân chủng học tại Đại học Stanford, và hiện đang hoàn tất chương tŕnh tiến sĩ.
bà lăo
tôi không quen bà
chắc bà đến từ một nơi nào đó
bà không có mặt, không tên, không nhà, không thân thích
mặt bà đă bạc phếch thời gian
tên bà đă bị thảm sát trong mùa Tết Khỉ
nhà bà đă bị tịch thu cho cuộc mở đường hùng vĩ
gia đ́nh bà đă nổ tung theo khói lửa binh đao
bà cứ đến t́m tôi
bà lăo này
tôi không quen bà
bà ít khi nói
bà chỉ nh́n chăm chăm vào trời đất phía trước
qua cái hố rỗng của đầu bà
đôi mắt vô mục lóe cái uất ức của những cái chết thầm lặng
và khuôn mặt vô diện tỏa ánh tủi sầu thế giới chưa kịp đặt tên
bà cứ nói với tôi
bằng bài độc thoại vô tự
bà lăo này
tôi có quen bà không?
tại sao tôi nghĩ về bà nhiều thế?
bà lăo này.
{quá khứ giấu mặt của tôi}
chắc tôi đă gặp bà ở đâu đó
có điều tôi không biết
đâu là đâu
và không nơi nào là bất cứ nơi nào
cả bà và tôi đều đă bị hất ra, tung lên, bay quanh,
chúng tôi không c̣n biết
ḿnh là ai, đang ở đâu nữa
bà, người đàn bà già nua tôi không quen biết,
cứ đến t́m tôi
trong tiềm thức khi tôi ngủ
trong cái cớ để tôi thức
sự xuất hiện của bà bắt tôi phải hỏi:
tôi đến từ đâu?
trước khi tôi ngủ lại
mơ thấy mặt bà, tên bà, nhà bà, gia đ́nh bà
và tôi ôm bà
với nụ hôn của ḿnh
từ bên kia vũ trụ
vẫn c̣n đẫm tro than
tự sát
hai mươi bốn mẫu tự
một bàn phím
một cái năo
một con tim
hai đôi mắt
một đôi tay
những giác quan
cùng x tháng, y ngày, z năm
và những ǵ đă/đang/sẽ/vẫn xảy ra
một phần trong muôn pháp
một chút của hư vô
lắp,
ghép,
cắn,
cạp,
nâng,
hất,
xin xỏ,
thừa tự,
chữ trôi trên tóc
ư xuyên vào tay
hai mươi bốn chữ cái
chữ nào của ai?
tôi hốt năo ra
tôi vất tay đi
tôi bịt mắt lại
tôi hiến tim luôn
c̣n giác quan, tôi đày đi biệt xứ
chữ vào chữ
ư khơi ư
hai mươi bốn mẫu tự
tôi kết lại,
thắt ṿng dây
giết ḿnh mỗi ngày
để thay máu
mỗi ngày một ṿng khác nhau
mong không sống lại
một ngày đă qua
mong không lập lại
một điều đă ghi
tự sát
một bài thực hành cần thiết cho mỗi ngày
nhưng cũng có hôm tôi mắc tội
nương tay với chính ḿnh
nới ṿng quá lỏng
chao ôi!
(à, chỉ mỗi bàn phím chưa bao giờ bị giết)
Trangđài Glassey-Trầnguyễn
http://www.gio-o.com/TrangDaiGlasseyTranNguyen.html
© gio-o.com 2011