Trần Khiêm
BÀI HÁT ĐỔI MÀU
Bài hát màu
nâu
Hôm nào vẫn tím
Sau phút xanh lam
Kể từ lúc trắng
Rừng hoang
Núi vắng
Lá lặng
Giường im
Kể từ hôm ấy
Cho tới hôm nay
Lá mấy lần thay ?
Lá bay lả tả
Dưới những tàng cây
Êm đềm mồ mả
Tình như xác cá
Bốc tỏa mùi ôi
Tình rữa ra rồi
Tình rơi rích rả
Gái rát giọng ca
Nói cười oi ả
Bài hát đổi màu
Miệng mở sai câu
NGÀY
Thế kỷ và Tri kỷ
Đường xa đến bao giờ ?
Một buổi trưa tóc tang
Giũ hương linh bỉ mị
Ta đi tìm trăng vàng
Nẻo người lụt ánh mắt
Gái héo, bụng trong ngần
Những hồn trinh chết ngạt
Vó lừa dậy vang lừng
Phố quạt lòng gió nồm
Chiều, câm, giữa lều tranh
Giường ngấm men hư hoạn
Nẻo đường chó sủa vang
Hồn lui chân cheo dõi
Ê ! cười ! đến bao giờ
Phóng hỏa trời phất phới?
Ca sĩ lạc hơi thở
Múa cuồng trên cát nâu
Uống lưỡi, mệt miệng lở
Mắt nhìn no những đầu
Trần thế hóa bãi rác
Chuột béo đi xào xạc
Tiếng lít chít ngu ngốc
Hóa thành ngọc và châu
Vắt giò, ta bỏ chạy
Gió lốc xõa bóng mây
Mặt hồ nao nức đậy
Dấu đôi mi vừa hằn
Bờ lạnh toát trôi phăng
Hoa chết ôm đất khô
Thuyền trăm năm mắc cạn
Dòng sông lỗi hẹn bờ
Tiếng màn đêm rú gọi
- Đi đi mày, hãy đi
Tới trời nhang ứa khói
Để rồi không thấy gì
(Dịu dàng thăm thẳm như
Lần đầu môi nhớ máu)
Và cúi mặt nô lệ
Kền kền hoan hỉ bâu
Sáng bừng, ma qủy lạ
Khảo tra hồn trước hiên
Thần Cô Đơn đĩ thỏa
Cởi váy ngủ quanh thềm
Trần Khiêm
2009