fotosearch.com
TRẦN HUIỀN ÂN
MỘT NHÁNH MAI RỪNG
Dẫn nhập:
Nước trên cao chảy xuống ầm ì ồ
Vượn bồng con lên non hái trái…
(Trong câu hát ru truyền khẩu)Chiều lại văng vẳng dăm tiếng hươu kêu, vài tiếng vượn hú…
(Trong bài tả cảnh Đèo Cả, sách giáo khoa lớp Ba)Rau khe cơm vắt
Áo phai màu chiến trường
Này thâu vượn hú
Đêm canh gặp hùm lang thang
(Trong bài Đèo Cả – thơ Hữu Loan)Minh triêu bì mã hoang sơn lý
Hựu thính viên thanh qua Thạch Thành
(Thơ Nguyễn Thông)Ngũ nguyệt bất khả xúc
Viên thanh thiên thượng ai
(Trường can hành – Lý Bạch)Phong cấp thiên cao viên khiếu ai
Chữ thanh sa bạch điểu phi hồi
…
Thính viên thật hạ tam thanh lệ
(Đăng cao, Thu hứng – Đỗ Phủ)Hoàng lô khổ trúc nhiễu trạch sinh
Đỗ quyên đề huyết viên ai minh
(Tì bà hành – Bạch Cư Dị)
Nước trên cao chảy xuống ầm ì ồ
Vượn bồng con lên non hái trái
Tiếng mẹ ơi hời võng đưa mềm mại
Buổi trưa vàng rơm mới trải vàng sânTiếng hát sũng nhòe trong những nhịp ngân
Con sắp ngủ mẹ ru cùng sắp ngủ
Trí nhớ biếng lười quay về câu hát cũ
Nước trên cao… và… vượn bồng conĐứa bé chập chờn nhìn khắp núi non
Thác đổ nghìn năm ì ầm bọt trắng
Rừng già thâm nghiêm cây xanh khuất nắng
Vượn bồng con hái trái trên cànhCon vượn hiền từ im lặng chuyền nhanh
Con vượn tảo tần ngược xuôi ngày trháng
Con vượn lẻ loi không đàn không bạn
Hái trái nuôi con…
Giấc ngủ đã muồiCậu bé đến trường cùng bè bạn đùa vui
Tao võng đứt. Mẹ không còn nữaMột buổi nắng chiều chợt nhìn qua cửa
Bướm bay vàng trên sân nở vàng hoa
Chợt trong tiếng bạn đọc bài vấp váp ê a
Con vượn bâng khuâng điểm vài tiếng húĐâu phải con vượn ngày nào ngược xuôi lam lũ
Vượn nhảy bên hươu thơ thẩn nắng chiều
Vượn hú gọi bầy, văng vẳng hươu kêu
Lưng hươu ẩn đốm hoa vàng chen láNhững con vượn nhởn nhơ quanh Đèo Cả
Trong vần thơ lại hú thâu ngày
Tiếng hú lan dài hốc đá tàn cây
Đâu phải con vượn ngày nào tảo tần im lặngVà đàn hươu lông vàng soi nắng
Tan tác về đâu khi súng nổ mìn gài?Trên vọng gác đỉnh đèo giờ một chàng trai
Aùo lính phai màu, rau khe cơm vắt
Khuya đổi phiên thức canh chừng bóng giặc
Vượn ngủ rồi chăng ? Trăng khuyết hầu tàn
Xuyên lối mòn gặp hùm lang thangRồi phải hết. Chiến tranh và tuổi trẻ
Đường hoang sơn ngựa cũng mỏi như người
Một nhánh mai rừng nhẫn nại vàng tươi
Dẫu muốn hái tìm đâu nơi gởi tặng?Qua Thạch Thành tiếng vượn còn văng vẳng
Chiều mây bay trắng núi đá trông chồng
Sừng sững ngang tầm Hòn Chúa Hòn Ông
Mặc dấu ngựa rải đều trên lối cátNăm tháng theo nhau… mái đầu ngã bạc
Túp lều tranh cửa thấp cúi lưng về
Bài cổ thi buồn ngâm khẽ riêng nghe
Xóm cũ Trường Can người đi… đi mãiRêu phủ xanh dày cỏ vườn hoang dại
Trời tháng năm vang tiếng vượn hú sầu
Tìm giấc chiêm bao mong được thấy nhau
Đêm nổi gió cây đầu sông gãy đổNơi bãi vắng thương lau vàng trúc võ
Con cuốc kêu ứa máu lả thân gầy
Lại tiếng vượn hú sầu thấu động tầng mây
Ba tiếng vừa nghe đủ sa nước mắtChàng trai Trường Can rồi ra còn mất?
Cô gái Trường Can đã khóc hay cười?
Bài cổ thi không chịu khó trả lời
Chỉ có tiếng vượn hú sầu trời cao gió gấp…Những con vượn cuộc đời từng gặp
Trong lời ru, trong bài học, trong thơ
Khi bồng con im lặng, khi nhởn nhơ
Khi hú thâu ngày gọi bầy lác đácCậu bé ngày nào đã nên người tuổi tác
Lằn trán nhăn vui nửa nụ cười hiền
Quay lại núi rừng tìm dấu vết hoa niên
Bốn phương gió
Ta hồ
Đại mộng…!Trần Huiền Ân
các sáng tác khác của Trần Huiền Ân trên gio-o
© 2007 gio-o