lê thị quế hương

 

TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNG  .   hà nội

thơ tặng ng­ười 

Vọng

Mắt anh ủ nắng 
            môi ủ mật

Em ủ biển đêm hoài thai vòng ốc
Em tràn căng tấm lụa sợ đ­ường kéo non
Buông tóc mai ân ái thánh đ­ường lẻ loi gái
đạo

Chuông vọng
        tu nữ lạc câu kinh
             cầu vồng rạn nứt.

Đêm hạ màn
          thánh giá đổ.

 

Phút

Em rải nắng đong mùa thu
       nhấp hồn anh đốt màu trinh tiết
                cánh cung mặc niệm
                            phút thiêng.

 Nhựa thông ứa miền
       lốc lửa xoáy
               thời gian mặc váy
                           thạch nhũ chiều.

 Chờ anh kiếp bụi
       ng­ược dòng thai non
              luân hồi kén

Em 
        phút mòn…

  

Khoảng Trắng

Em bỗng thuộc về đêm
             sau giấc mơ quả thị
Mùa đông ô cửa 
              khép hờ
Ng­ười đàn ông ôm con vào lòng nhìn khoảng
vắng
              ng­ười đàn bà về từ ngày trắng 
                       dần tan...
Trái tim qua lối mòn
      lạc ánh mắt cũ
            rêu phong rủ
                 bật khóc
                       ngơ c­ười.

Gió thổi tuổi 20
      về đi mộng mị
           trăng hình mũi khế
                chơi trốn tìm.

Ô cửa đêm
         đông về
                 lặng lẽ.

Tôi

Gió mong manh
             mắt xanh
                    màu ẩn
                           tiếng yêu bản thể ngút ngàn.
Con chim mải hót khúc gì
                   khi mùa đi
Tôi chạm môi hôn lên bào thai ng­ười mẹ trẻ
             thức giấc tiếng oe chào đời
        chợt nhận ra mình đánh cắp 8957 ngày trái đất…

Cứ miết ngón tay vào cỏ đo vừa kiếp phù sinh
Tôi ngơ ngác tự hỏi: Đêm chầm chậm về đâu ?

 

Chán

Em chán những tên đặt boyband
Chán đàn ông nh­ường bạn gái trả tiền thuốc lá
Chán những câu hỏi: "Em G or B" trên Net

Khát một ánh nhìn
        lênh loang đêm
              giật sốt

Dù chàng họ Sở
Em lột áo là Kiều

 

Cỏ Mùa Mư­a X­ưa

Cỏ mùa m­ưa x­ưa
Đư­a em về với gió
Xanh tím lòng mắt nhói cơn đau
Sắc trầu cau quyệt ngang vôi tứa
Vệt âu sầu nâu nỗi đam mê
Cỏ mùa m­ưa xư­a
           ủ màu kí ức
Thoát xác bay về ru giấc tơ
Hồng hồng tuyết tuyết trần phẩy bụi
Ăm ắp đời chen vét hết đời

Lửa đông hong tóc mùi giun dế
Em ngả vào xác tín mơ anh.

từ nữ triệu vương

đọc thêm về từ nữ triệu vương

 

 

TRẦN THỤ ÂN  .  california

Mười Con Mắt Trần Gian 


1.
Ở chung quanh phi trường
Những bóng máy bay lăn trên đường
Gặp đèn đỏ chạy luôn

2.
Cả chục đường chỉ tay
Chằng chịt chỉ đường đi tương lai
Đường nào đi thoải mái ?

3.
Chữ chạy trên mặt giấy
Tìm đúng chổ ở đâu vào đấy
Bài thơ thôi động đậy

4.
Đồng hồ treo trên tường
Đếm thời gian theo một vòng tròn
Nhưng chưa từng tính lộn

5.
Lục loại ký ức xa
Gửi về hiện tại một khúc ca
Đâu cần mở miệng ra


6.
Nghe nhạc Trịnh Công Sơn
Tới một lúc nào lòng trống trơn
Chỉ còn cơn gió thoảng

7.
Mùa Hè tắm nước lạnh
Vẫn thói quen hát ca lanh lảnh
Đôi môi lập cập đánh

8.
Muôn cây mọc nên rừng
Vẽ một chấm nhỏ trên trái đất
Ngàn thú hoang biến mất

9.
Biển vỗ về bãi cát
Bằng sóng dịu dàng cùng gió mát
Tráng hạt vàng thành bạc

10.
Nắng lấp ló ngoài ngỏ
Đâu ai hay biết để mở cửa
Chờ cuối ngày gió gõ

trần thụ ân

 

 

TRƯƠNG ĐÌNH LUẬN  .  houston

Jazz Ở Lòng  Đất

Thôi, ngồi xuống đây
Nghe tiếng Jazz bồng bềnh như một ngày không bờ bến
Dấu vết nào còn sót lại
Nhân chứng nào còn sót lại

Thôi, ngồi xuống đây,
Sợi Jazz rơi trắng ngày du thủ
thở khói độc hành
Con mắt đầy bóng tối
Lối về đầy bóng tối
Sẽ chia ly như tiếng kèn đứt khúc nửa đêm
Dấu tay tìm kiếm từng nốt, từng nốt
nốt thăng trầm như nỗi nhớ đỉnh trời
     gieo xuống trần gian
Nghe tiếng cô tịch khắc dấu thâm tâm, nghe tiếng ngập ngừng
Đóng kín cửa thao thức
Aâm thừa rẽ ngang lối
Tiếng kèn trăn trở
     đêm nhân loại,

                              không muốn thấy ngày mai
Thôi, ngồi xuống đây một lần
nhìn theo con tầu trở Jazz vào quá khứ,
qua xứ độc hành, xứ rừng bông thất lạc
dưới vòm trời sao, con đường mòn nứt nẻ

Thôi, ngồi xuống đây một lần, thấy con tầu chở Jazz  về lòng đất
Người nhạc sĩ lặng lẽ nhìn ngón tay Sax,
Ngón tay lá khô trùng điệp
                                            kín đêm

(từ Gió Văn số 5, tháng 5, 2005)

trương đình luận

 

 

VŨ TIẾN LẬP  .   houston

Trên Bờ Mông Lung

như thơ
lạnh ngày hoang bạt
đêm ân cần
thần thánh nỗi cô đơn
giữa khuya
cúi nhặt nỗi buồn
sắt se
góc dấu
hoen ngày thâm sâu
chỗ vô tình
vùng ký ức
xoải cánh tìm
về giòng nước cũ
rong rêu im lặng
không lưới chờ
mộng ngư ông
mông lung
ngại ngần
cánh cửa đã từ lâu
đóng âm u niềm từ biệt
đợi ta về
mở lại ngày sau
gió xô
nhẹ cánh cửa đời
giật mình
lóng ngóng
đêm
trằn trọc
lay.

(từ Gió Văn số 5, tháng 5, 2005)

vũ tiến lập

 

 

NGU YÊN  .  houston

Khi Tìm Yêu Thấy Tình Lẫn Lộn Yêu 

1.

Người ta hỏi: Tình yêu là gì?
Không phải thương nhớ
Không phải đam mê
Không phải lãng mạn
Không phải phản bội
Không phải trao thân
Không phải lợi dụng
Không phải thành thật
Không phải dấu diếm
Không phải ghen tương
Không phải dâm dục
Tất cả chỉ là yêu
Không phải tình

 2.

Không phải nắng đẹp, nắng mang ánh sáng
Không phải mưa buồn, mưa làm cô đơn
Tôi đã hiểu
Không phải thơ
Chỉ là đường về chết
Không phải tình
Chỉ là sống cách riêng

Nếu ánh sáng, tìm nơi nắng đẹp
Nếu cô đơn, mưa vui người buồn
Tôi khó hiểu
Tình và chết
Bên nào nhẹ hơn

Ánh sáng cần, nắng đẹp tha thiết
Thơ không cần, thơ thiết tha
Giấc ngủ không ngủ, gọi là thức
Lúc thức không thức, gọi là mơ
Lúc mơ không mơ, gọi là tỉnh
Tỉnh là tình của lúc không yêu

3.

Ta để tóc dài đối đầu đàn bà
Đàn bà cảm xúc như câu kinh
Tình có trước hay yêu có trước ?
Tình có yêu hay yêu có tình ?
Yêu là sướng
Tình là khổ
Đàn bà chỉ hiểu tình hoặc yêu
Ta sống em, tình hay yêu mặc kệ

 4.

Anh đã yêu em
Đã từng mê em
Nay có tình với em
Hãy sống
Đừng làm phiền đời
Hãy vui
Trước khi khóc
Hãy ngủ
Trước khi héo hon
Cây tươi là cây sắp héo
Cây khô là cây hóa thân
Người chết không có tình
Còn sống sao không yêu ?

 

Trái Đêm Thứ Sáu Rụng Thứ Bảy

 
Giữa đêm
Ngồi
Tiếng đàn buồn hơn tiếng khóc
Quạt máy xoay chậm hơn thời gian
2 giờ 48 phút
Tôi đã quá khuya
Trống trải làm sợ hãi chấp nhận bình thường
Đời người lạnh vốn xác chết
Hơi thở là gió lay cỏ cây
Trái tim tặng nhau ảo tưởng
Vẫn ngáp hăng say áo cơm
Buồn ngủ sống
Đêm lên tôi nặng vải sô
Quá nhiều chằng chịt
Rối

Tôi biết rõ tôi chỉ là tôi biết rõ
Những điều không biết xung quanh
Im lặng rùm beng ý nghĩ
Ý này hỏi ý kia
Hóa chất nào tạo nên tưởng tượng
4 giờ 12 phút
Bắt gặp cuốn sách: A Modern Way To Die
Peter Wortsman, ông chết tự lâu rồi

Ngồi
Chim mang bình minh hót trên ba lô khủng bố
Ngày của thời đại ẩn náu tôi
Thơ ấu có mặt trời rất đẹp
Tuổi già rạng đông đánh tắt giấc mơ
Đứa này thức
Đứa kia dậy
Kêu réo nhân sinh
Lũ lượt The Heart is a Lonely Hunter (*)
7 giờ 2 phút

 (*) Carson McCullers.

 

Nói Lén Sau Lưng Là Hèn


Hỏi đạo hạnh, sống gọi phần thuê chưa trả
Đòi lương tâm, Thượng Đế mất lòng tin
Chi phiếu lấy chết bảo chứng
Ký vẫn hot như thường
Mệnh người giá trị bao nhiêu?

Nhân sinh gian trá khiến giả hình quen thuộc
Người với người con thú con chưa tên
Một chút ấy xem thiên thu vĩ đại
Yêu muốn cởi quần, mua nịt làm gì ?
Nghiêm trang muốn mửa
Lạy các người, xin để tôi yên

Anh là ai
Nói lên giọng lớn tiếng
Anh tưởng anh là ai, đóng dấu ký tên
Anh đạo đức hả
Anh thiên thần hả
Anh lãnh đạo hả
Anh là gì hả
Anh có ấy không ?
Tôi quá chán mấy anh rồi
Xin để tôi yên
Chọc tôi
Tới đâu tới
Đánh bỏ mẹ

ngu yên

đọc thêm về ngu yên

 

 

LÊ THỊ HUỆ  .  california

ngồi
ở khách sạn sheraton

xồn xồn
miền không non
mông lon nhon
hường lưng
ngực căng

xồn xồn
đêm nhớ
phượng vờn
loan mưa
chơi thời gian
xoãi xệ
không silicon
vẫn ngon

con quanh
xanh êm
thời dạ khúc
trứng nở
da trẻ thơm
thời đại tưởng thưởng
huy hoàng mom

xồn xồn
lún nhún sol
râu ngô cà phê capuchino
ngồi nhớ thơ
ơ mình là thơ

ngồi ở
sheraton
tự mở cánh cửa thời gian
triều đại hai chữ x
tự sướng
tự thở
tự viết bài thơ

 

gần

chân thật
lòng mở phơi
tôi thèm nghe tiếng vỡ rơi
chạm nhẹ vào da
mềm

dịu dàng tôi
nở những bông hoa
thánh thiện
nâng ngực tôi
nhẹ nhàng

tôi thật như viên kẹo ngọt
tan vào thinh không

người đàn bà
ngồi muộn
vo ve
một điều gì rất gần
mình chân chất
hồn thật thà.

lê thị huệ