rắnhường2013

 



 

 

NGUYỄN LƯƠNG VỴ

 

Mỹ  Từ  Pháp

 

 

Đẹp rất ảo như cái chết

Ảo rất đẹp như cái em

Cái trời sinh nên chẳng biết

Cái sơ huyền nên chẳng hay

 

Chẳng hay mà đau chín vía

Vì mười phương mưa rụng tim

Rụng mười đời rơi bốn phía

Mưa rụng tim mưa rụng tim

 

Rằm mấy lá chìm cuối bãi

Nổi ngàn sông gió trút cầm

Cầm vuốt mặt ngáp vài cái

Cái âm hồn ngáp cổ câm

 

Em huyền ảo trăng mười sáu

Đẹp kinh thiên một cái hồng

Hồng động địa một giọt máu

Một bông trời thơm tịnh không

 

Thơm rất ảo như em vậy

Ảo rất thơm như cái tình

Cái chẳng nghe mà động đậy

Cái chẳng thấy mà rùng mình

 

Rùng mình vì em khép nguyệt

Vì đá vang hồn mây bay

Mây trầm thống mây trầm huyết

Hồn mây bay hồn mây bay

 

Lời nứt hạt tê đầu lưỡi

Câu nhặt khoan lịm bóng đò

Câu thơ chết bên thềm cũ

Cái em hồng bông líu lo…

 

12.2005, hiệu đính 12.2012

 

 

 

 

Âm Bản Tháng Hai



Khuya nức nở những cõi lòng không ngủ

Đợi vì sao dậy sớm tiễn người đi (*)

Lời tri ngộ niềm chi đau gió hú

Khép lòng tay nghe nắng cũ thầm thì

 

Nghe thời khắc rướm âm sầu rạng rỡ

Âm còn đây hay đã lắng đâu nơi?!

Lời xa thẳm hay là lời xứ sở

Bởi ngàn trùng là ngấn lệ đấy thôi

 

Người đã gửi câu thơ trong ngất tạnh

Những vì sao dậy sớm biết bao phen

Cầm dương trắng cầm dương xanh ngất lạnh

Lời tro than khía cạnh đỏ môi đèn

 

Người đã gửi những tâm tình tận hiến

Những cõi lòng không ngủ bên đời kia

Bên quán nọ chẳng còn ai lên tiếng

Ghế trơ vơ bàn lệch bóng quên về

 

(Chẳng thể nói một điều chi hơn nữa

Một âm lạ ngủ vùi trong ánh lửa

Một âm quen nheo mắt trên đường đi

Cơn say khướt vỡ òa theo nỗi nhớ…)

 

Ta đã gửi lời câm trong tiếng mõ

Nhịp cầm canh xanh đỏ tím lam rơi

Lời tịch mịch bồi hồi trong lá cỏ

Bên đời kia âm tan theo muôn nơi

 

Ta đã gửi suốt kiếp người lầm lũi

Đời mồ côi thương hạt bụi điêu linh

Bụi ca hát cùng ta mơ chín suối

Mộng mười sông đông đủ gió thâm tình!!!

 

Khuya nức nở lời trùng sinh rướm huyết

Tuyết băng ơi và ngấn lệ kia ơi

Lời tri ngộ cũng là lời vĩnh quyết

Mở lòng tay nghe tiếng nấc xa xôi

 

Nghe thời khắc nhắc người đi kẻ ở

Lá đầu cây rung máu lá trong cây

Ta vẫn đợi người về trong hơi thở

Nhịp tri tình tri kỷ vẫn khôn khuây…

 

2.2012

(*) Thơ Joseph Huỳnh Văn.

(Tưởng niệm 17 năm [2.1995 – 2.2012] ngày giỗ thi sĩ Joseph Huỳnh Văn và kỷ niệm 40 năm [1972 – 2012,] tình bạn vong niên.)



NGUYỄN LƯƠNG VỴ

http://www.gio-o.com/NguyenLuongVy.html

 

© gio-o.com 2013