rắnhường2013
Thành Phố Của Những Ḍng Sông
Zubair Ahmed
Lê Nghĩa Quang Tuấn chuyển ngữ
_________________________________________________
Chân phải tôi đi tới, một ḿnh.
Và t́m ra chính nó.
Giữa những ṿng giây leo làm hư hại tường nhà.
Chân phải tôi nh́n lên hướng đồi núi.
C̣n chân trái tôi th́ sẽ không bao giờ tới được.
I
NƯỚC CỦA LAKE TAHOE
Tiếng của nước tẩy sạch da tôi,
Tôi đứng trong gió
nh́n vào những đọt sóng
giữa băng tuyết hừng đông
Tôi sợ không dám đi đâu
Tôi sợ trở lại căn pḥng
đang chờ tôi
những bức h́nh trên bàn
cần phải xếp gọn lại
giấy tờ cần cất giữ
những hồn ma từ chối nhập vào tôi
CÁNH ĐỒNG GIẾNG
bà ngoại tôi đi
trước khi mặt trời mọc
đi múc nước ở cánh đồng giếng
mười bảy dặm hướng bắc.
tôi nằm nh́n từ giường ḿnh
khi bà quỳ xuống trong góc nhà
và tắm phủ đầy bụi đất.
tôi nghĩ bà đang cầu nguyện
rồi bà mở cửa,
cẩn thận không đánh thức
những con dế đang ngủ chung với chúng tôi.
trước khi bà ra đi,
khuôn mặt bà
quên lại
tên của chúng tôi,
hôm nay, Trại Sau
phơi đầy,
những xác người.
ĐƯỜNG LÊN TRỜI
kên kên rỉa rói thịt của những người vừa chôn
những người lương thiện đă bị chôn.
con nít bày dao ra bán ở góc đường,
tu hú giả làm quạ,
Taxi phóng ngang qua đường phố
sát nhau như mạch máu
bên trong ṭa nhà nâu xám của Rayarbazaar
người đàn bà bơm máu ḅ vào người ḿnh
rồi cá độ coi đứa
con nào của ḿnh
sẽ chịu được lâu
nhất
ở dưới
nước
TẶNG VẬT
Mười tám năm trước tôi tặng em một món quà tôi tưởng là kim cương; sao giờ em trả lại cho tôi trong tờ di chúc?
VÀI LỜI CHO CHA
Nước, thuốc, cổng nhà.
khói luồn bay
vào những hầm đá
của ngực cha
đôi dép nhựa dưới chân
lượm rêu.
đôi mắt
màu của đá hoa cương
nhiều năm mưa băo
không điều ǵ con làm
thay thế được ǵ cả
SAJEED, THẰNG MẤT BỐN NGÓN TAY V̀ NÓI DỐI
Khi nó ngủ
có ai đó đổ keo lên mắt nó.
Sajeed thức dậy và th́ thầm,
"Cám ơn."
XIN CHÀO, NGƯỜI ANH EM
Tôi moi lên một con sâu đất
Và anh bắn nó với một khẩu súng trường.
Mẹ la cả hai đứa
Nhưng không đứa nào nghe.
Sáng nay mẹ cho hai đứa uống sữa chua
Những lúc trong cơn nóng mùa hè của Bengali này
Khi bụi bặm bám vô da thịt
Và quạ ỉa lên đầu
Anh em ḿnh thân nhau như hydrocarbon
Đốt cháy lũ muỗi
Ăn những quả dâu dại không biết tên
Ḿnh đạp xe đạp như chúng là những con linh dương làm bằng kim loại
Như những con nhạn say.
ASHULIA
Suốt bảy năm
Cha tôi chở tôi tới Ashulia mỗi chiều
Ngắm hoàng hôn
Hồi đó, Ashulia chưa ra đời
Chỉ là con đường bụi đất
Cắt ngang một con sông rộng
Chảy hai bên chúng tôi
Như một người đang biến nhanh trong người ḿnh.
I I
LỜI CẦU NGUYỆN
Tôi mănh liệt hơn kư ức của cát
Giấu trong hai bàn tay
Sẽ c̣n hơn ngàn năm nữa
Trước khi tôi quay trở về.
Xương tôi,
Rỗng ở chính giữa như
Một vật h́nh móng ngựa --
Đặt tôi ngồi vào
Và đốt lên một ngọn lửa nhỏ.
BÊN TRONG CẦU THANG MÁY
Đèn trong thang máy
đă tắt.
Tôi bước vào
và để cửa tự động đóng.
Tôi gần như thấy
mảnh gương soi già đi
mệt mỏi
hai chân tôi
tḥng treo
giữa khói bụi quê hương
của Dhaka.
Hôm nay
tôi gặp một cô gái đẹp
trên nóc
một ṭa nhà.
Tôi hỏi tên cô
và cặp mắt cô ta
gần như
nh́n vào mắt tôi.
RAYARBAZAAR
Tư tưởng tôi đi lang thang
theo những con hẻm của Rayarbazaar
nơi giấc ngủ làm ô uế những bức tường.
Bầu trời lấm bùn
cả mấy con chó nh́n cũng mệt mỏi.
Người góa phụ xưng hết tội ḿnh
với một cái bánh xe găy nát.
Tư tưởng tôi lầm lũi bước
theo những con đường của Rayarbazaar.
Tôi uống cạn một
ly nước đầy những
xác ruồi chết.
CHÚNG TA GẦN TỚI
Tôi đang ngồi cạnh một người đang ngủ và một người đă chết
trên chuyến xe đ̣ đi về phương bắc.
Bên ngoài tôi thấy những khu
rừng của Bangladesh đang
từ từ biến mất.
Và những ngón tay già xám của cha tôi.
Những băng ghế mùi tuyết đen.
ĐỘC BIẾN
Tôi nghe tiếng cửa kiếng
xe của em bị đập nát
trong giấc mơ.
Máy giặt đồ đầy ứ
những tấm ra trải giường dơ dáy.
Tôi rướn tới, và nghe
tóc em đang chuyển sang
màu muối tiêu.
lenghiaquangtuan@yahoo.com
http://www.gio-o.com/LeNghiaQuangTuan.html
© gio-o.com 2013