phác họa của Lê Nghĩa Quang Tuấn

 

PHẠM TẤN XUÂN CAO

 

phiêu du

 

Giữa những vòm trời ảo mộng

Ô van đóng chặt lại hàng thông đứng rũ bóng trong một chiều cuối đông se lạnh

Chiếc lá

Cả mảng tường rêu bám vào hơi thở đất

Bậc thềm nghiêng ngửa khi đang sa vào trạng thái vô định hình

Từng bước chân thoi thóp

Ánh mắt chằm chằm vào vỏ cây khô tách ra từng micromet mỗi ngày

Gọng kính khẳng khiu

Bàn tay thô ráp chìm vào để chạm tới thử nửa phân vân đem gửi giùm vào cả quả thông khô rụng

Tiếng âm thanh hòa tan

Cảm giác lâng lâng đang mang vào mình suy tưởng của loài hồng hạc

Mỗi một hạt cát đứng im

Viên đá không nói lời nào

Ánh dương dần dà cứ thế tuân thủ theo vòng quay tạo hóa

Lặn hẳn đang chùng chình đây đó thôi

Mớ ngôn ngữ nào mà ta nghe thấy

Màng nhĩ rung với biên độ khác lạ đem nghênh ngang trước cánh dơi tươi cười trả lễ

Hơi sương chia đều

Tiếng nói vọng về

Nhỏ

Nhẹ

Sâu lắng

Đều đều ứng với từng nốt nhạc trong bản giao hưởng nào đó của Bettoven

Vệ tinh chùng chình

Quỹ đạo nới rộng ra lẫn vào kẽ hở của lớp lá thông đang chồng lên nhau

Gồng mình

Đón đợi liu riu mùi ấm áp

Bão táp qua đi chưa trở lại lần nào khi mà chiếc bảo rương được khóa kĩ

Cột đèn ngơ ngác

Mùa trơ trọi

Màn hoài niệm dấu sâu dưới những mật ngữ mà tần số nào

Đây

Đó

Phảng phất

Giao thoa quá cỡ quy định lại sự gán ghép cho những lần suy tư rớt trong cái bóng của chính nó

Mơ hồ định hình thực sự không bao giờ là vô nghĩa

Có lý ghép vào phi lý

Cái xoắn tay của những lần bắt chéo đi

Định hình lại nơi ban công của tiềm thức là bước đi của những chú kiến lửa

Rễ cây chìm vào nguồn nước trong xanh của đất mẹ

Màn đêm nhạt dần theo chiều trái ngược

Về thời điểm bình minh

Hứng lấy cái ánh hồng nơi ý nghĩ vụn vỡ chuồi theo sự tự do của cảm giác

Cái kén khô giòn búng vào đâu?

Bật ra ý nghĩa nơi bìa sách có đầy dẫy những bức hình chân dung

1 lang thang trong siêu thực

Cắm đi đến đáy bình mùi hoa súng từ tiếng nói của vài người

Để tìm ra ý nghĩa

Để đong lấy những gì vốn được có và phải có

Nước mắt

Chia đôi nhưng không phải thành hai để rồi xuôi tuột theo lực hấp dẫn

Mà Newton khám phá ra khi bị quả táo rơi vào đầu

Ngõ ngách vô thức

Bắt chéo theo đường biên về với thung lũng mà Hữu Loan

Còn dừng lại để chụp hình bông sim tím

Viên gạch

Hòn đá

Rơi ngược trở lại vực thẳm cộng rồi trừ đi cứ như thế tuần hoàn

Nhưng kết quả lại chẳng nằm ở kết quả 0 và 1

Lý do là ở đâu?

Cái tôi đang ngắm ánh mặt trời phản chiếu ánh xạ

Qua bãi cỏ của du dương bao điệu sáo ngôn ngữ

Ánh đèn dầu sáng quắc

Tai nghe dịu vợi

Tiếng sáo

Chen, hòa

Cùng tiếng đàn trẩy lên nơi những hợp lưu của ý niệm

Khởi xướng từ tiềm thức

Ngắm vị trí so le dàn hàng ngang, dọc, chéo phân kì

Tán xạ rơi hội tụ trên điểm mù của Etmot Marriot

Bước chân Hilbert còn giương theo cao nữa

Hơn thế nữa cách sắp xếp theo trình tự suy diễn rõ ràng

Đọng lại ở kỷ nguyên với ký tự XXI

Rõ mồn một

Einstein không công nhận nguyên lý bất định

Heisenberg cười khẩy

Trỏ cánh tay choàng vai vào người Niels Bohr

Những cánh sóng

Những dòng tư tưởng

Cái hệ ngữ đồ sộ trong đáy lân tinh con đom đóm

Nhồi vào đường đi những chú ốc sên

Bò một ngày những đoạn đường của 15 tỉ năm ánh sáng

Về lại trước Bigbang

Mù – Khói

Và tất cả chỉ là những hư ảnh

Phản chiếu để rồi tất cả bị gãy khúc

Thượng đế ngồi với Buddha

“rta” … “rta”

Bùng nổ phải tính đến còn là ∞ của dãn nở mà Hubble đã khám phá

Đan chéo bắt nhịp với tiền Bigbang

Có gì ?

Không gì ?

… Có … Không …

……… gì ? .........

Cốc gió che đậy

Uốn éo vào bức rèm răng cưa đưa đón vèo vụt

Becnulli xoay nhìn vào cái ống nước

Nhà thờ Đức Bà Pari được khuấy động bởi sự hiện diện Victor Hugo

Edit cả những trình tự

Stephen Hawking ghi chép trong lược sử

Chất chứa lỗ đen

Cứ quay tít nới vòng tròn xoáy đồng tâm qua những lỗ nhỗ window

Điếu thuốc rã rượi

Chiếc dao lam cắm sâu chẻ làm 3 dọc chiều dài sợi tóc

Dâm bụt bắng nhắng

Đứt đoạn đến với quy hồi trong tầm tay điều dị biệt

Tinh khiết còn vẩn đục đến 0,0000000000000000000000000000…1%

Dưới bệ cống vòi vĩnh từng cụm chết ngấm virus

Mica hóa thạch bắt chước đem nung đi với số lượng 2‰

Thành CaCO3

Những tưởng thủy ngân dàng hàng ngang so chiếu co cụm

Tùm lum vô trật tự

Gạt bỏ dật dờ của những thây ma chết đói

Đi về với gã khất thực

Bát cháo rưới vào vòng tròn màn đa vũ trụ

Từng đường bay

Từng ảo tượng

Hiện diện trong điên đảo

Hàn Mặc Tử bước từng bước thanh lịch trên nền thượng thanh khí

Reset tất cả

Add hết                                                                                                   

Điều tính toán được lập trình mong muốn trong computer

Dấu chân bò xâu chuỗi

Đọng lại trên lớp đất Thiên vương tinh

Dải đồi nghi ngút đội núi đá men ngấm say ngà ngà

Cuỗm đi rồi fomat tất

Những = = =

Quy hồi tuyến tính

Những vi bào của thành xenlulozo

Tách nhẹ nhàng mang theo sực nức trò hào hứng

Trông chờ đợi đi vào cõi chết lá cây – vàng

Hơi ẩm kẽ đá

Tán xạ lại chuỗi âm thanh phần nào giao thoa từ Thiên hà Andromeda

Cực quang đổi màu

Phác họa quan sát đem biến điệu tần số nơi cánh chim hải âu

Đại dương bạt ngàn – không vô tận

Chỉ 12km của đường chân trời

Các punxa thu hồi viba sóng

Keple viết thêm 1 định luật nữa

Bước chân sâu đo còn tỏ rõ khi nhìn dãy Vạn Lí Trường Thành

Sao neutron bật ra chùm γ

Gắn với quasar

Độ lệch chuẩn ung dung với phép thử sai số khó chỉnh sửa

Phần đenta quay ra dính líu với lời đệ trình lucyferaza

Nhập nhằng quỹ đạo

Sự bát nháo quăng vào nơi kết thúc chẳng được viết nên bởi The End

Thiên hà radio phẳng

Choàng qua chiếc lá mới nhú mầm

Nâng mức đệm thành synchrotron

Bước sóng tím – đỏ đổi vị trí cho nhau vẻ hài hước bị xóa bỏ

Tinh vân nhuộm màu

1→2→3→∞

Lão Tử không nói gì

Chập chồng hàm sóng bị gãy khúc biến tướng nên

Phát xạ bremsstrahlung

Tàn tích Bigbang phủi bụi của con số 107K

Cơ cấu vũ trụ chìa ra khoảng cách

Cảm biến với chiếc bập bênh màu nhũ cẩm tú cầu

Phóng chiếu xoáy nên đúng 100% không gian 15 chiều

Lóe bùng sóng hấp dẫn

Cự li tiên quyết chính thống chắp vào bứu lạc đà đang ngồi nghỉ

Sa mạc Gobi

Bụi mù màu thu lượm màng ozon e lệ

Mây phân tử vòng lăn lộn từng con chữ nhặt nhạnh tre nứa

Số lượng đường quang phổ chèn mình

Làm nên vành đai Vandevan

Cảm - ứng với tần số 1010000000000….000000Hz

Newton chẳng nói gì

Biển Đỏ khép lại thật kín chờ ngày bốc hơi thành hồ muối

Từng thiên thể có kích thước siêu hiển vi

Bám vào vạt áo của những sợi lông cực nhỏ thành ruột non

Ca2+ tích liều quá ngưỡng

Chạm tới độ tinh nhậy cực kì của xung thần kinh

Ngân hà trải đều ra trên dĩa

Pasê bỏ vào lon sữa rút khí khổng loài cây lá kim

Vết bóng còn lại

Neo cánh buồm từ chiếc thuyền không đáy

Đổ sụp từ LIGO – Laser Interferometer Gravitational Observatory

Giám sát phân mảnh vũ trụ theo chiều tiệm cận của xung động thứ 14

Plasma tan ra

Chu kì CNO tổng hợp

Hệ thống đi theo mô hình tái tổ hợp ADN

Rưới vào quyển sắc mặt trời

Cái làm nên một phần tư cách bị xâm chiếm

Nguyên tố phóng xạ ngưng hẳn

Biến tính

Gió sao phân liệt nên 10 tỉ hạt meson

Cấu trúc dùng dằng những kẽ hở khi Tần Thủy Hoàng vào cung A Phòng

Miếng da lừa củn quẳng

Dòng bộ hành qua Aclataca phun mình chết rấm trong điệu sáo du mục

Khubilai với đệ trình của lịch sử                                                             

Ngưng tụ biến tính số cảm năng phán đoán rùng rợn

Người Maya nô đùa với thổ dân Indian

5 vòng tròn ngũ sắc

Vối lịt lại để sỗ sàng nên đường thẳng hay là tia Ox nơi hệ trục Descaster

Áo sơ mi cụt lủn

Bàng hoàng chuỗi dao động phân liệt về hệ ngũ trẩu

Mảng màu cùn lại đuôi sao chổi Halley

Bắn phá neutron tìm lại màn hư ảnh

Bìa carton cứng đến nỗi tia γ chảy dãi le lưỡi nước bọt

Con số G mà Newton tính đến có bảo toàn ?

Điều mà Max Plank nghĩ đến bị trật khớp chăng ?

Epicurus điềm nhiên tìm lại trong kho tàng hoang dã

Lý giải đi vòng tuần hoàn vấn quanh Zeno

Đeo đuổi khi cùng lối chính ý niệm

Hình thành

Tách biệt cộc lốc hướng đến Democritus

Giọt vĩnh cửu có còn rơi đến khu đền xứ sở Phù Tang

Tin rằng chống đối gọi lại

Anaximander với phóng chiếu tới vô vô cùng ngân hà

Các cha của giáo hội ngồi lại

Điều gì là khác biệt của Do Thái giáo với Kyto giáo

Vũ trụ vọng lại từ hư không

Chất chồng và trập trùng hàm sóng

Gốc của lý do tồn tại nơi bến vắng của thành Bạch Đế mùa thu

Đỗ Phủ đi vắng

Gặng hỏi đứa mục đồng Trần Nhân Tông ở lại phủ Thiên Trường

Vườn Địa Đàng nào pha lẫn tiết chế Digan

Alexander Đại đế chiếm lĩnh tới tận lục địa Oxtraylia đã hơn phân nửa

Phục sinh chiếc lá nâu

Kèm mình kèn cựa trong nhựa sống của rừng bạch kim thanh bạch

Bậc đá Phio Xờ-tốc-hôm ngoảnh nhìn lại vóc dáng Nedecland

Dải san hô bên kia Thái Bình Dương phong hóa

Chính lý gây dựng nên mơ hồ

Bạc xám củng lẳng phăng đi không thể giải thích sự cân bằng phản ứng oxi hóa – khử

Phương tiện thụ động

Chất liệu nào vũ trụ cho đi không chút giấu giếm trước thời điểm Plank

Bụi mù

Thinh không

Heghen đúng? Lão Tử đi đâu?

Lý trí thu về giới hạn của đức tin cháy sém

Kèm mỗi một giọt vô hình mang theo

Nơi ý chí

“rta”

Đảo mắt liên tục

Chiếu cái ánh xạ đến đường biên Upanishad

Nhưng cứ tưởng ngã lối về

: Nirvana;…..

Màu pha lê nghi ngút khói sương đọng lại điều tuyệt mật

‘ C – O – N ‘___ ‘ N – G – Ư - Ờ - I ‘

1 dấu ?

2 dấu ??

3 dấu  ???

Đến …n …n2…n3…… ??? ……??? ……

Đoạn tuyệt đường viền

Brahman!

Tóp tít khẽ gặn ý nghĩ

Paul đi tìm trong mưa bụi hoang mạc Xahara

Jerusalem rùng mình mắt cú vọ

Hoảng hốt

Cành oliu cắm sâu dưới đáy mộ đầy hoài nghi

Ảo tưởng quy hồi trên

Augustine điều chỉnh

Cầm

Nắm chặt giữ thật khéo chiếc chìa khóa bằng vàng

Mặt trăng đi vào cung hoàng đạo

Nối kết nên hỗn độn

Dính dòng hợp lưu ấu ngữ

“ Im lặng “

Thắt chặt bàn tay che - bịt – kín – mít trên ngõ lối vô hình

Sách Isaiah rung động với biên độ của

1 fm (fem-tô-mét)

Bào tử san hô tách ra

Sự hiện hữu vô hình ập đến

Koans + or = Mondo ?

Của màu ý nghĩ xa xôi định hình ruồng rẫy xối xả

Bắn phá từng đàn bồ câu chao lượn khung trời thành phố

Cống rãnh hắt lên mùi tanh

Lũ chuột thu mình nhìn bước chân so le vòi vĩnh

Nhớn ; nhác ; nhớn ; nhác

Khủy tay bệ vệ trên ghế đá cắm đường bao soi mói

Đèn neon sáng quắc

Tự chỉnh đốn

Tự thèm khát

Dục vọng đầu bò khởi điểm ghì sâu trong vô thức

Tiếng chân bước 1,2,

Tiếng rao bán vang vọng 3,4,

Đinh ninh mớ tạp dịch cởi truồng phong phanh màu ảo giác

Nén sức lực

Chế ngự sự động dục cười với tự nhiên

Viên đường

Trên lưng con kiến lửa!

Teo tóp kén tóc

Ngửi mùi cỏ khô bên kia vùng hoang vắng

Sống mũi dậy với niềm si mê

Bắt lửa

Thời kì cấm dục của loài bọ hung đụi phân châu chấu

Hoạt cảnh ghì đầu vào

Kéo theo chuỗi phương trình vô nghiệm

Dấy lên

Tàn nhang tắt lịm đụng tới tai loài dơi đủng đỉnh cười

Dưới đế giày lũ quạ đen tính cảnh

Phán xét dị nghị phôi thai hợp lưu mùi chó chết

Phân vân câu nệ cầm lòng

Với chồng gió cuốn nên cơn bão tàng hình

Với viền trăng mờ dần từng vài xentimet

Ngọt lịm dòng mỡ máu người bệnh nhân

Tới lui kèn cựa tuyệt vọng bán rao cho quỷ dữ cận kề lề sinh tử

An nhiên

Điều mặc khải vén màn…

Âm thanh không phải tai ta nghe thấy

Với đến những ngôi đền ý niệm

Xa thường hằng của con số thiên niên kỉ

Neo đậu tới những vòng xuyến ý niệm hình thành nên

Để rời rồi rơi đến khung cảnh

Đệm tấu xởi lởi cà lơi hơi

Trong vòng khói nghĩa địa trắng kịt

Hợp lưu không nấn ná câu nệ trước những

Trông buồn cười cái cảm quan dưới đít chai vô thức

Với xa vời khép lại 10000 con hạc giấy

Cười nguyên thủy trơn tru

Bắc cầu tận bên kia nơi chòm sao Lạp Hộ quay lưng khép nép

Trong vướng mắc phương nhạn mỏi cánh

Sẽ khế hợp ngay chứ?

Xuôi về khung hình những điều không hay được xem là dị biệt

Giữa những trình tự đem ra hư cấu

Ánh vàng treo bằng nửa mi mày cắt gọt thon thót tơi bời

Đến nỗi kìm nén bần cùng tất cả mọi thứ nơi thời điểm bình minh

Cộng phân vùng giao hoán

Tro tàn còn sót lại hay chỉ là dáng hình của một cô nhi vất vưởng?

Theo chân đất còn khóe cạnh nỉ non con gà ác

Mục ruỗng mối mọt nơi vân tay chít kín u trầm

Một mẩu bánh mì thoai thoải soi chiếu trong tiếng chìm cạn neo trên sự bao bọc tha ma

Từng lời kể in sâu vùng trụ não

Bước qua dòng tiểu khê như li tao của Khuất Nguyên còn ngoái lại

Cái cảm xúc gắn kết vào nơi nao?

Cộng hưởng chút nào đó làm nên từng ấy hoạt cảnh bức tranh sơn dầu Van Goc vẽ?

Chẻ ra từng : từng : từng : … :từng : … thế giới!!!

Hộp sọ nứt thoát mùi ý niệm chính kiến khó thiên lệch

Định hình hoạt cảnh phông vỡ tiềm năng

Đối chiếu quy kết nên quá trình nối tiếp vô thức + vô thức

Quăng đi những tính ngữ

Giữ chặt lấy cốt tủy phần hình ứng điệu đường viền bị đồng vị

Tinh chế nên hỗn hợp quy hồi dọc bề chiều thế giới

Xây thành

Ô van màn mây trắng biến tính ngũ sắc

Trộn lẫn không hề dính líu co cụm trên xác chó chết xuôi về phía hạ lưu

Trước ngưỡng cửa liệt - tính – bản – năng – thuần – ý – thức

Cứ thế tuồn tuột trôi nên mệnh đề

Ơclit xây dựng cơ sở hình học

Vấn đề chân lí nhổ neo không còn phù hợp thời đại XXI – XXII …

Khép lại ẩn thư

Không còn đụng chạm

Chấm dứt

Thao tác hiện hữu đồng bộ

Hữu thể mâu thuẫn với chính ý niệm chính cá nhân bản thân mình

Lặng thinh

Đi vào – về - vòng – lại cảm năng tối sáng

Tan …………………………………………………………………!

Một sự quy hồi tính lại tiếp diễn

Higgs Boson vỡ ra

Hạt đậu xanh ủy mị khen khét

Từng mảnh khối lượng đem bị phân mảnh trên hành trình giám sát trở lại khung hình

Truy tìm đoạn xoáy vô hư

Rạn nát tan tầm thớ da màng nâu bần lố nhố

Lá thu mình lại úa vàng dang tay đón dòng sống đất mẹ để tìm về

Không gian thanh tĩnh xót xoáy cuộn tròn trong khối chóp hình phễu nghiễm nhuyễn

U huyền vây quanh

Con quỷ vũ trụ gào khóc bắn phá từng đợt, từng đợt: γ+γ+γ+γ+γ+γ+∑γ→∞γ

Tiết xạ dữ dội

Nét kinh khủng hiện diện lầm lì một cách thách thức mọi sự đổ xô phán xét

Sao Từ khư khư không nhận trách nhiệm về phía mình

Để lặng thinh một hồi lâu

Như câu trả lời cũng sẽ có trong nay mai lịch sử chứng giám

Công thức đắn đo liếc nhìn phần sai số của bản thân

Tịch mịch không hư chỉ mình Trang Tử cảm nhận được

Tài thánh đố ngoạn hồng bì chì chiết gượng gạo mắng mổ đổ xô cuống họng

Chiếc lá giờ đây chao nhẹ giữa thinh không

Điềm tĩnh nhẹ nhàng như là chẳng có gì bận tâm để được xem rằng là không thể không vậy

Màn dao động vi vu

Lưới lượng tử dàn ra khoảng không dính lại sự vương vãi êm đềm

Xác định cho một sự tiên nghiệm tâm  - ý

Nhìn vào vị trí bất định

Xét đến tranh luận Bohr  -  Einstein

Về tính quy tắc có sẵn

Phân hoán đi đến chỗ tích cực điều nghiễm nhiên đúng theo tinh thần chân lý khả dĩ

Ngấn lá rung động mảnh mai

Mềm yếu tự nhiên đưa đến thanh bình trong tâm thức

Để khởi thảo rành mạch đều vô vi

Lão Tử cúi xuống nhặt chiếc lá rơi vừa chạm mặt đất

Theo trâu xanh đi về hướng Tây

Mặt trời hanh dịu mát sáng sánh  điềm lành chính Đức

Chân tự nhiên

Nối đường viền tâm linh thanh thoát hợp cảnh đàng hoàng vuông vắn từng nốt nhạc

Âm thanh ngân vang đâu … đây … ? … !

Sương ướt cánh chuồn chuồn ớt

Chiếc áo tơi của khỉ con cầu nguyện được Chúa ban thưởng đến tận tay chưa?

Đất rừng Nhật Bản vào đông giá buốt

Từng ngôi đền trầm mặc thanh tao đứng lặng yên bên mặt hồ lạnh lẽo

Lá phong biến tướng ngũ sắc

Bóng cố nhân ở nơi đây (Tokyo) còn vương màn nhân khí nhẹ nhàng

Chỉ một mình lặng nhìn thời gian thay đổi

Vùng không gian thu lại trong thể tích của khối đa diện nào?

Bao con số nét chữ gieo trong đầu tiền kiếp neo lại

Nảy mầm xanh biêng biếc

Sắc hương trời thanh khiết Cái Tôi còn sực chờ đón nhận

Bản ngã cựa mình đinh ninh trôi tuột theo mảnh vụn cảm xúc cùng hình

Chiếc thuyền nan cung bậc đưa đón tận nơi êm đềm hoan hỉ

Lạ kì không?

Hồ Bioa lặng lẽ nói Buson sao chẳng đến?

Heminway thẫn thờ dựa cây cột trước vọng lâu cạnh hồ Tỳ bà nữ

Giao tiếp bằng ánh mắt với Kaoabata

Rabindranat Tagore đàm đạo với Đỗ Phủ

Puskin bình thơ cùng Lí Bạch

Tiếng mưa; rơi……………

Bờ bến ưu sầu sao trống vắng tinh thần thời đại

Vĩ nhân đâu hết cả rồi?

Heisenberg, Einstein, Bohr, Plank, Newton, Maxwell, Galilei, … φύσις + φυσικός …

Hegel, Kant, Sartre, Russell, Heidegger, Marx, Husserl, Hume, … φιλοσοφία …

Một thế giới nền bí mật

Một của hư vô!

Hư vô mỏng manh cùng hình tiết chế nên những gì hiện hữu

Vỏ bọc ấy

Đương nhiên vì ánh mắt thèm khát ấy

Lao đao lận đận điên cuồng trứ danh muôn thuở

Gieo nhẹ nên trên nền phong phanh vẹn trọn sức vóc Cái Đó

Tất cả bị nghi hoặc

Ngay cả sự ngờ vực cũng bị hoài nghi theo đúng tinh thần xét đoán cân đối

Ta là ai? – câu hỏi chưa tìm được

Ta làm gì? – để sau nhìn phía trước

Tước bỏ tự do một cá nhân áp chế khung hình lũng đoạn

Màu sắc nhòe nhoẹt

Tiếng chim rơi nhẹ trên cánh hoa hồng

Da lông lay những cái lay tinh tế kì lạ

Ánh mắt dịu đi khi xung thần kinh giao truyền cảm giác đến tận ngõ ngách các giác quan

Không gian co ngót lại

Thời gian chững đi đến ti tỉ len lỏi những 1 phần tỉ phần tỉ của 1 giây

Thanh âm mang trọng lượng đồng tĩnh lênh thênh

Vương vấn cắm chốt lên đến tận phương số điều chỉnh cảm giác dịu vợi

Một cánh bướm bay ngang

Mùi hương hoa tulip tận Hà Lan mũi dậy hương nghe thanh khiết

Chùm anh đào Okinaoa phấy mùi thanh thanh da nhen nhóm ban sơ cảm giác diệu kì

Hương sen hồ Tịnh Tâm nao lòng man mác

Trên Mộc Tinh phấn Hồ điệp lang thang hàng triệu dải sa mạc cát rát u hoài

Nặng nhẹ đắn đo gì đây nữa?

Bóng chim bói cá biến thành tượng sữa liu riu mùi Gulucozo

Vạn Lý Trường Thành dài thêm một năm được 100m

Tàu chở hàng qua kênh đào Panama suông sẻ khỏi cần âu tàu khót khét

Mực nước cân bằng giữa hai đại dương: Thái Bình Dương & Đại Tây Dương

Magienlan đi du thuyền Titanic

Giữa muôn trùng quỹ đạo định hình không biến tướng

Làm nên mỗi một thế giới ảo của rất riêng đường viền thế giới đó

Xác suất gõ vào tạo nên thực sự hiện sinh cho ý tứ này

Mảnh cây khô ghép chặt vào chiếc mầm lá non xanh tơ mơn mởn

Ánh sáng nay đã già đến tận độ chung khoảng 10000000000000001000000000000000000000 năm

Thấy đó bay lại từ bóng tối đi ra

Đã là quá khứ rồi sao?

Mới đó thôi mà

Làm sao để cùng chung trong một không gian mà ta đây và tôi đây hòa chung làm 1 thể?

Câu hỏi ngu ngơ? Chăng? Đần độn? Không?

Thể sống sinh tồn trong mồ chôn kí sinh trùng vũ trụ

Bỏ đi lang thang ra khỏi đường biên bao bọc này

Tư duy quái dị

Thằng khùng viết nên từng chữ một kể về những chuyến đi du hành đơn chiếc

Hào quang cái con khỉ

Vẽ vời cho lắm cũng chỉ là sự cùng hình trong gán ghép độc địa vô nghĩa lắm lắm

Đăm đăm nhìn về mọi phương trong con số: 88888888……..88888888……..88888888……..

Cũng nữa dòng bảo lưu dãy số 00000000000000000000000000000000000000000000000000000

Vứt bỏ tất cả hết đi

Sống lưỡng đoạn di chuyển ý niệm

Phát xuất trên nền dải tần zero Hz

Cũng như chính thức lạc vào rất riêng một điểm tựa mà chính cái Tôi phiêu du lạc vào

Quỹ đạo lệch đi vô vạn hướng

Đặt tất cả linh thức của mình vào vô cùng địa hạt lấp lửng những dải tần

Bản thân ta là ta theo cách hiểu của ta về ta với những điều trong ta để ta thấy ta hiện hữu là ta?

Vũ trụ nuốt ta ta sẽ ra khỏi vũ trụ

Cái bóng, vũ trụ nuốt chửng ta cũng như không!

Điều đó là vô nghĩa………….

Vũ trụ cứ căng màn để tỏ bày đi chuẩn năng tiềm ẩn

Bụi phấn nào neo chân sau một bóng hình mài giũa của tha nhân

Hồng trần hư ảnh

Lá rơi vào lỗ đen để xé nát hết tất từng tật điều khả dĩ

Ra khỏi chính quỹ đạo đã vạch sẵn này

Có hay một điểm sáng?

Có chăng mỗi con đường cho lúc đi?

Chỉ 1 mình

Ta.

 

PHẠM TẤN XUÂN CAO

Hoàn thành: 17/11/2012. ( 4111 từ )

 

http://www.gio-o.com/PhamTanXuanCao.html