...Tôi quan tâm tới bạn đọc,

người mà khi về tới nhà cố t́m cho ḿnh

được chút thời gian và sự thích thú

để cầm lên tay cuốn sách nhỏ

và đọc thơ tôi...

Tôi luôn nghĩ về người ngồi đọc thơ tôi

cho chính bản thân họ

hoặc cho một người nào bên cạnh…

Wislawa Szymborska

Tạ Minh Châu dịch

 

LÀ TÔI

 

              đôi mắt mèo

xanh ánh lên ŕnh ṃ

là tôi, con mèo lười

ngủ nướng bên bàn bếp

cũng là tôi là tôi

những chiếc lá trường sinh

mỗi ngày mỗi thèm nắng

mỗi ngày mỗi thèm nước

mỗi ngày mỗi ngày tôi

uống hoài những viên thuốc

mỗi ngày mỗi ngày tôi

đổ bóng đen chờ đợi

cũng là tôi là tôi

con cá trong bể nước

đập đầu vào thành kiếng

cá tôi ơi cá tôi

không nhận được mặt ḿnh

ăn ḥai thức ăn quen

chơi hoài đồ chơi quen

những cành rong biển nhựa

mai kia cho ra sông

ra biển với mênh mông

cá tôi phận cá hồ

cũng đ̣i về đ̣i về 

ăn những thứ ăn quen

chơi cành rong biển nhựa

quen quen bể nước nhỏ,

ánh đèn điện xanh xanh

đỏ đỏ…

bơi quanh quanh

Về với anh với em

cũng như tôi, như tôi

Ơi cá chậu chim lồng.

Vỗ béo

 

 

LẬP THỂ TÔI

 

Những thứ gọi là thân thể

Đang bị bứt ĺa

Như một con búp bê

Sau cuộc chơi của đứa bé

Tôi không biết tự nối ḿnh lại làm sao

Từ đâu trước

Đôi chân?

Cánh tay?

Cái đầu ngó xuống

Chỉ e vô ích - Khi bên ngực trái đă trống hoác

Một trái tim

Những thứ làm nên khuôn mặt

Lạc quẻ

Con mắt không c̣n trên khuôn mặt

Nó đang ở trên trái tim

Như thể sợ trái tim không biết nh́n

Nó đang ở trên tai

Như thể sợ tai chỉ biết nghe

Nó đang ở dưới chân,

Dè chừng, những bước đi bóng tối

Nó đang mọc trên tay,

Sợ mù quáng những tầm với

Tôi nghe tôi

Câm

E rằng, những âm thanh huyễn hoặc

Lời đặt tôi

Trên ḍng sông im lặng…

Tôi chợt thấy ḿnh

Lập thể

Như nhân vật trong tranh Picasso

Với những lệch- lạc- đúng

 

 

BẦU TRỜI CỦA TÔI

 

Chiếc kén bé nhỏ

Bầu trời của riêng tôi

Bầu trời vơng ru

Bầu trời khung cửa nắng

Bầu trời bóng nhớ

Bầu trời giấc mơ

Bầu trời một ṿng ôm

Bầu trời nhịp mở đôi con mắt

Bầu trời của hai người yêu nhau

Tôi cảm nhận rơ ràng về hạnh phúc, hơn nhiều lần

những định nghĩa.

Trong ánh nh́n rất gần

Tiếng chạm vào

Của hai chiếc lá. Hai hạt sương. Hai cánh gió.

Hai đường biên.

Bầu trời của riêng tôi

Không trôi ra ngoài tiếng chạm mong manh ấy

Trên đỉnh âm thanh tiếng reo viền mi khép

Bầu trời tôi đang bay

Không cao hơn đỉnh núi ấy

Và, điều ǵ đổi thay dưới sức nóng kỳ diệu

của tiếng thầm th́?

Bầu trời của tôi. Tan ra.

Có phải tôi đang bay bằng đôi cánh sao băng

Cùng người trong ánh sáng một điều ước?

Quên hết dưới kia

Nơi người ta đang đốt thời gian bằng những nỗi

bất an

Nơi người ta đang tô bầu trời bằng mầu lửa

Nơi người ta vẽ bầu trời h́nh cánh cung

Đang bung những mũi tên

 

 

ÂM BẢN TÔI

 

Đêm dầy đêm

Con bóng đi đâu

Hun hút chiêm bao

Đ̣i h́nh nhân thế mạng

Cơi mộng du

Mù mịt đường về

H́nh nhân thất lạc

Thảng thốt giấc mộng

Con bóng khóc

Một đời âm bản

 

 

ÂM THANH TÔI

 

Tiếng đập mạnh khỏe

Trong lồng ngực

Trao tôi từng phút trẻ trung

Tôi hiến dâng cuộc sống

Tiếng bước chân đi tới

Giục giă nắng ngày

Đun tôi hạt nước muốn sôi

Tiếng im lặng

Cung bậc của rung cảm

Cùng tận

Thấm tôi từng hạt nhỏ thời gian

Tiếng th́ thầm

Đặt tôi trên một ḍng suối

Tôi tan

 

 

ÂM THANH TÔI 2

 

Trong thời gian đứng lại

Níu một đợi chờ

Tôi đôi khi

Có tấm ḷng xanh của đá

Tôi đôi khi

Vọng buồn bài thơ dang dở

Sao treo tôi lâu thế

Cây đàn cũ câm tiếng

Trong vô vọng âm thanh

Những nốt nhạc gảy lên từ kư ức

Tôi đang phai dần bóng

Như chiếc lá h́nh đêm

Những điệu múa mù trong tối

Ảo thanh tôi

Tiếng cô đơn

Gọi sáng

 

 

ÂM THANH TÔI 3

 

Dưới ḍng chảy mạnh mẽ của ánh nh́n

Tôi bờ dốc

Âm thanh trượt dài của nắng

Trong nét vẽ dịu dàng của ṿng ôm

Tôi chiếc lá cong

Âm thanh mềm của vũ khúc

Phủ lên quyến rũ mầu đêm

Tôi bờ đất ấm

Nghe từng hạt cát ḥa âm…

Ḍng sông tôi

Âm thanh tôi, nghe không biển ơi,

Âm thanh của đi tới

Âm thanh của ḥa tan…

 

 

TÔI SẼ NÓI

 

Tôi biết

Khi tôi tới

Tôi sẽ cầm trên tay đóa hoa mặt trời

Dẫu nơi đó là bóng đêm

Với giấc mơ của Thần Chết

Tôi sẽ đặt vào bàn tay hắn

Niềm tin của mầm hạt

Sức thanh xuân của cánh hoa mới nở

Nhịp sinh sôi, gắn bó rộn ràng của con nắng ấm

Tôi sẽ chỉ cho hắn

Ḍng chảy thơ mộng của thời gian

Nuôi ước mơ vĩnh cửu

Tôi sẽ nói điều hắn không thể ngờ

Ánh sáng những v́ sao không bao giờ tắt

Nơi ánh nh́n những kẻ yêu nhau

Trái tim con người không ngơi nghỉ

Trong sức mạnh dịu dàng một câu thơ

Tôi sẽ nói cho hắn biết

Khi đem đến ánh mắt

Của Bóng tối

Của Ác mộng

Hắn sẽ chẳng được ǵ

Ngoài im lặng

Của tử thi

 

 

ĐIỀU ƯỚC THỨ…n

 

Hăy đem tôi vào lời anh đang nói

Những điều tôi, sẽ được cất lên

Hăy đưa tôi vào buổi sáng anh đi

Tôi sẽ chỉ nơi

Đêm c̣n ủ giấc mơ

Hăy đem tôi vào thời gian anh cất kỷ niệm

Tôi sẽ ǵn giữ

Những điều anh có thể quên

Hăy đem tôi vào cơi mộng mơ

Sợi tóc xanh thần chú

Gọi anh tuổi hai mươi trở lại

Hăy đem tôi vào nỗi u buồn

Tôi sẽ im lặng

Cùng mực thời gian bôi xóa

Hăy đem tôi vào nụ cười

Tôi sẽ giữ lại cho anh ít nhiều

Hạt lệ

Hăy rơi xuống hạt nước mắt

Tôi sẽ đưa anh về

Trời khuya mọc những ánh sao

Hăy trở về trở về anh nghe

Bên em. Bước chân của gió

Chúng ta cùng thắp nửa vầng trăng diễm ảo

Đêm xanh

 

 

T̀NH NHÂN CỦA BÓNG

 

Lẻ một chỗ ngồi

Loang trưa cái bóng

Ngó xuống thềm sôi

Ánh nh́n phải bỏng

Lặng một bóng thầm

Ngó lên người câm

Lóa bóng trời gần

Chói chan h́nh ảnh

Người vừa đứng dậy

Một khoảng trống buồn

Chiếc bóng hết hồn

H́nh ơi, ngó lại…

Trời xa, bóng đuối

Phai dần nắng trưa

Đâu sợi dây nối 

Đôi t́nh nhân xưa…

 

 

PHÚT MONG MANH GIỮA NHỮNG TỪ

 

Khó mà thoát khỏi sự cám dỗ

Tôi mải miết

Điều ǵ được khi tôi đặt dấu chấm hết một bài thơ?

Sau vụ mùa

Tôi chỉ đem về nhà được đôi ba hạt lúa chín

Chút màu vàng của nó lấp lánh trên tay

Làm tôi đă vô cùng sung sướng

Giống như tôi đă tắm, đă hưởng

Tất cả những ngọt ngào mát mẻ của con sông

Và dẫu tôi không mang về một hạt nước nào của nó

Nhưng làn da tôi th́ măi c̣n dư âm cái trườn ḿnh 

của ḍng chảy

Bài thơ hoàn tất, dù là một điểm hẹn quyến rũ,

Nhưng phút mong manh giữa những từ

Lại là lúc đoá hoa đang nở. Đang tỏa hương.

Tôi có ǵ đâu phải vội.

 

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH

 

 

KƯ ỨC CỦA BÓNG

Tập thơ thứ 7

In lần thứ nhất 2013 tại Hoa Kỳ

© 2013 Nguyễn thị Khánh Minh

 

Giới thiệu

Du Tử Lê

Bạt

Nguyễn Lương Vỵ

 

Tŕnh bày b́a

Lê Giang Trần

Tranh b́a

Paul Klee

 

Dàn trang

Nguyễn thị Khánh Minh

 

H́nh Tác giả

Họa sĩ Đinh Cường

Bảo Chương

 

Phụ bản

Nhiếp Ảnh Gia Sue Cong

 

Nhà Xuất Bản

PHỐ VĂN và SỐNG

 

Liên lạc tác giả

Nguyễn thị Khánh Minh

714 203 9109

Email: khanhnguyenm@yahoo.com

Ấn phí: 18 Mỹ kim