photo:aunty hát
Nguyễn Thị Hải Hà
ĐỊA PHƯƠNG CHÓ (1)
tản mạn
Hôm trước đọc trên lốc của một bạn, thấy có một người đi ăn trộm chó. Con chó trốn thoát về nhà. Người ấy lại đến bắt trộm chó lần nữa. Lần này th́ con chó bị giết làm thịt. Sau đó kết quả là người ăn trộm bị bắt bị đánh. Người ta đ̣i giết người ăn trộm chó.
Tại sao người Việt ăn thịt chó?
Lúc mới qua Mỹ, đọc báo thấy có người
(Mỹ) tức giận mấy con sóc (squirrel) phá hoại cây
cối trong vườn đă đặt bẫy sóc. Có
người nh́n thấy báo cảnh sát. Thế là
người ấy bị kêu ra cảnh sát, ra ṭa. Hội
bảo vệ thú vật biểu t́nh trước nhà ông ta,
làm xấu hổ. Thấy vậy ḿnh biết là ḿnh không
được làm hại cả những con thú hoang chứ
đừng nói là chó mà lại là chó của người ta
nuôi. Ở Mỹ có chó hoang không? Có chứ. Có người
nuôi chó một thời gian, chán ghét, hay v́ hoàn cảnh nào
đó, mang chó đem bỏ ngoài đường cao tốc.
Con chó khôn ngoan ngỡ ngàng bị chủ bỏ rơi,
chạy theo xe. Người ta quay được phim
đăng lên mạng. Không biết có ai bắt phạt người
chủ này hay không nhưng người xem thấy tội
nghiệp con chó. Hôm nọ có người dẫn chó đi
rừng, thả dây xích, con chó lồng lên chạy như
điên, biến mất. Chủ ngơ ngác đi t́m mặt
buồn hiu. Nếu t́m không được con chó này sẽ
biến thành chó hoang. Có người sẽ gọi báo
cảnh sát. Người ta sẽ bắt chó đem
đến một chỗ giữ thú hoang. Nếu không
người nhận, không người nuôi, rồi th́ con chó
sẽ bị giết chết (một cách yên thấm
chứ không tàn bạo hay ăn thịt.)
Tại sao người Mỹ không ăn thịt chó?
Người Mỹ không ăn thịt chó v́ xă hội Mỹ
không cho phép ăn thịt chó? Có luật nào ở Mỹ
cấm ăn thịt chó không? Tôi biết chắc chắn là
ở Mỹ, nếu người ta biết được
có người giết chó, ăn thịt chó, thậm chí
ngược đăi, đánh đập, bỏ đói,
để chó bị bẩn sẽ bị rắc rối
ngay. Rắc rối cỡ nào, ai sẽ trừng phạt
những người này, và mức độ trừng
phạt đến cỡ nào th́ tôi không biết. Thử dùng
Google để t́m hiểu, tôi biết có 44 tiểu bang không
cấm ăn thịt chó nhưng tôi không biết tiểu
bang nào. Chỉ thấy nói là tiểu bang New York cấm
ăn thịt chó. Sống ở Mỹ lâu năm, tôi nghĩ
tôi chỉ biết luật giao thông rành hơn các luật
khác. Biết rành hơn những thứ luật khác ở
đây không có nghĩa là tôi biết hết, biết
tường tận. Chỉ biết luật giao thông
giới hạn trong việc sử dụng xe thường
ngày.
Có phải họ không ăn v́ bị cấm không? Người Mỹ có luật lệ nào về cấm ăn thịt chó hay không? Chuyện không có ǵ là quan trọng nhưng đă thắc mắc th́ tôi tự t́m câu trả lời.
Thường thường, hễ thấy nơi nào có
bảng cấm th́ biết là nơi ấy có sự vi
phạm điều bị cấm. Thí dụ như đi
hiking, đi rừng leo núi, trong rừng của địa
phương (county park) hay của tiểu bang (state park)
thấy có bảng cấm trượt băng trên một
cái hồ cạn hay đầm lầy, tôi đoán là mùa
đông người ta trượt băng ở đây,
đă từng có tai nạn. Những bảng cấm như
thế, là để bảo vệ người sử
dụng rừng, và cũng để bảo vệ chính
quyền. Nếu người ta vi phạm điều
cấm, họ không thể kiện tụng chính quyền.
Có khi tôi thấy bảng cấm ngồi ăn trong xe,
thường th́ gặp bảng cấm này ở chung quanh
tiệm fast food. Thấy vậy th́ biết người ta
có ngồi ăn trong xe.
Nhưng tôi chưa hề thấy bảng cấm bán
thịt chó, hay cấm ăn thịt chó. Nghĩ cho cùng, khó
mà cấm người Mỹ một điều ǵ nếu
không chính đáng v́ họ biết quyền tự do dân
chủ dành cho mỗi cá nhân. Người ta bán thịt
cừu, thịt ḅ, thịt heo, thịt gà vịt, cá,
ngỗng, thỏ, gà tây, chim cút nhưng không ai bán thịt
chó. Tại sao?
Đôi khi tôi tự hỏi người Mỹ có ăn
thịt ngựa, thịt trâu không? Những người thích
săn bắn chắc là ăn thịt nai. Ḿnh không biết,
nhưng thầm lén chắc thế nào cũng có
người Mỹ ăn thịt chó. Người Mỹ
sang Việt Nam có lẽ cũng có người ăn
thịt chó. Chuyện ǵ cũng có thể xảy ra
dưới ánh mặt trời, và kể cả khi không có ánh
mặt trời. Ngay cả ăn thịt người
thỉnh thoảng báo chí Mỹ cũng đăng, và
tiểu thuyết Mỹ cũng có vài quyển nổi
tiếng v́ nhân vật ăn thịt người (thí dụ
như the Silence of the Lambs). Thịt người mà c̣n có
kẻ ăn th́ nói ǵ thịt chó.
Có phải v́ nước Mỹ giàu có, họ có nhiều
thứ để ăn nên không ăn thịt chó? Họ
không ăn v́ chê chó bẩn hay là v́ họ không đủ
nhạy bén để khám phá cái ngon của thịt chó?
Người theo đạo Hồi chê con heo bẩn không
ăn. Người theo đạo Do Thái không ăn shellfish
và một số loại cá. Phải chăng v́ phong tục
tập quán bắt nguồn từ xa xưa, và người
ta sống theo thói quen nên không ăn chó? Chẳng những
họ không ăn thịt chó mà họ c̣n yêu thương chó,
mèo như những người bạn nhỏ.
Tôi đọc sơ sơ quyển Law 101 Everything You Need
to Know about the American Legal System của Jay M. Feinman không
thấy nói ǵ về luật lệ đối với thú
vật, tuy nhiên Wikipedia có một trang nói về Animal Law.
Animal Law xuất hiện hầu như cùng lúc với
environmental law chỉ chừng ba mươi năm gần
đây. Đọc trang này xong tôi t́m được hai
quyển “The Animal Rights Debate – Abolition or Regulation?”
của Gary L. Francione và Robert Garner; và “Just A Dog –
Understanding animal cruelty and ourselves” của Arnold Arluke.
Tôi không chắc tôi sẽ t́m được câu trả
lời cho những thắc mắc kỳ cục của
tôi, tuy nhiên, đây là bước đầu để t́m
hiểu về sự khác nhau trong văn hóa ẩm thực
của Việt Nam và Hoa Kỳ. Đặc biệt là món
thịt chó.
Nguyễn Thị Hải Hà
http://www.gio-o.com/NguyenThiHaiHa.html
© gio-o.com 2015