tranh: Lê QuếHương
Nguyễn Thị Hải
dấu chân
Người đàn bà chăn ḅ nh́n thấy một dấu chân tuyệt đẹp trên g̣ cao
Không phải của ai khác ngoài bà
Buổi chiều hai ngày trước
Sau một trận mưa
Bà leo lên để lùa con ḅ vàng hiếu động
Vô t́nh để lại dấu chân
Cái dấu chân nhỏ nhắn
Năm ngón tṛn tṛn như cánh hoa
Phần lơm sâu h́nh chữ S
Tựa địa đồ Việt Nam
Bà ướm thử bàn chân phải
Bàn chân của cô Tấm
Đẹp cô đơn
Vĩnh viễn không phai tàn
Bà không biết phải làm ǵ với dấu chân thần tiên của ḿnh
Đành nh́n thêm một lát
Rồi âm thầm trở xuống
Với đàn ḅ thân quen
đại hàn
Khuôn mặt mẹ chứa chan hạnh phúc
Cúi xuống con lim dim bú sữa
Ngày đại hàn
Mẹ con có một tiếng đồng hồ ấm áp
Cho con bú thật no
Quấn lại chăn thật ấm
Nựng con ru con hôn hít thật nhiều
Rồi mẹ phải đi cho kịp ca chiều
Trao con cho người nhà
Mẹ vừa đi vừa chạy
Mười lăm phút xe máy
Hai mươi phút sau
Mẹ đă ngồi trong công xưởng lạnh giá
May gấu bông Trung Quốc
quê hương
Nghĩ đến loài cá trạch ẩn nhẫn trong bùn ẩm
Khi đi tắt ḷng mương cạn
Mùa đông sương xám
Giăng mờ mờ
Chân giẫm triền miên lên cỏ lụi
Đánh động châu chấu bay lên
Buồn buồn
Đến g̣ mối đùn
Ngồi nghỉ chân
Gỡ bớt cỏ may bám kín ống quần
Xa xa có người
Đi lại hành tŕnh của ḿnh
Gió thổi ngược
Vào khuôn mặt cô đơn
Hăy ẩn nhẫn
Vượt qua quăng đồng sầu muộn
Rồi sẽ về đến mái nhà vui
Nguyễn Thị Hải
© gio-o.com 2016