Nguyễn Thị Hải
chân dung
Cô con gái họa lại cha ḿnh từ
bức ảnh cũ cất trong album
Treo giữa pḥng khách vắng lặng
Người đàn ông tầm năm
mươi
Vào khoảng thập niên 80
Dáng người dong dỏng
Khuôn mặt b́nh dị
Ngồi vắt chéo chân
Như vừa trở về từ
trường mỹ thuật
Người cha dạy vẽ cho
đám con và thế hệ học tṛ hồi đó
Hồi Đà Lạt c̣n thanh b́nh êm
đẹp
Một ngày Đà Lạt trở lạnh
Khách ngắm kĩ bức chân dung sống động
Phát hiện bàn chân xỏ dép không mang tất
Đưa ra ngoài bức tranh
Điềm nhiên tỏa ra hơi ấm
cô
Ngồi vắt vẻo trên cây Gạo giữa đồng
Trông giữ con ḅ nhà
Chợt phía đường cái một người đạp xe giống hệt cô tôi
Nhỏ bé bằng ngón tay
Đạp từng ṿng lọc cọc
Bèn niệm chú
Nếu phải là cô đến cầu sẽ rẽ
Nếu chẳng phải cô cứ đi thẳng tuột
Bỗng cô xuống xe dắt bộ
Chừng xe thủng xăm xẹp lốp
Cây cầu c̣n cách đoạn xa
Cô tôi thực vất vả
trăng đỏ
Đêm tối có người đi đến
Không đánh tiếng
Cứ bước sầm sầm
Kéo lại hỏi chuyện ǵ
Bèn ngửa mặt lên trời
Trỏ vào mặt trăng đỏ quạch
Quầng ngũ sắc rừng rực
Nói như đinh đóng cột
Thể nào mai cũng mưa
Nguyễn Thị Hải
http://www.gio-o.com/NguyenThiHai.html
© gio-o.com 2017