nguyễn thanh châu
bến giếng xưa
bến giếng xưa còn ai đến thăm
những khuya sao sáng. chút mơ thầm
từ khi quốc nạn lìa trăm ngã
mặt nước soi rờn bóng oan trầm
lạc lối
đời. như một biến kinh vô tự
tìm lấy gì giải đoán trăm năm
tôi hoang mang giữa rừng ẩn dụ
lạc lối về cố thổ. xa xăm
từ thức về trần
tưởng tượng mai kia trở lại nhà
lạc lõng chẳng khác nào từ thức
đào nguyên ngay ở chốn ta bà
lặn lội đời chi thêm hoài sức
dạ tâm thi
nằm nghe mang máng từ muôn trước
những tinh cầu mở cuộc tuần du
buông. xa xanh những hòa âm lạc
cuối rừng. khuya. bật đám cháy mù
kinh vô tự
phật. tổ. còn đây chỉ tượng hình
biết chăng kiếp nạn đắm sinh linh
biển tang. rừng xác. u hồn khốc
vô tự làm sao chuyển pháp kinh
mùa giải oan
mùa lập đàn tràng giải oan khuất
mười năm. vất vưởng những ai đâu
lũ lượt về nghe hồn lũ lượt
trống lôi âm rờn rợn tang sầu
trống lôi âm lành lạnh giang đầu
trôi. lóp ngóp những bè gỗ tạp
trôi. lêu bêu những xác không hồn
vang thiên thu cuối bãi đầu nguồn
đêm âm u khắp trời đại nạn
ta nhớ ai tàn rạc cõi tù
ta nhớ em cửa nhà ly tán
lòng đau. nước mắt cạn. máu khô
nguyễn thanh châu