photo: Hoàng Huy Mạnh

 

 

Ngu Yên

 

đời buồn như vậy, sao sống hoài?

 

 

Ho là tiếng hát chuyên nghiệp của bệnh hoạn. Ca khúc nhịp nhanh mà không vui, nhịp chậm làm hồi hộp. Hát đau cổ, khan tiếng, có khi văng cả máu, nhưng vẫn hát.

Ho là một điệu ḥ, khiến vợ chồng lo lắng, người thân mất vui. Nhưng điệu ḥ chuẩn bị gặt hái mùa màng, v́ tim gan phèo phổi đă chín cây.


Ho là một cách nói của thân xác. Báo tin chuyện bất thường. Ho khúc khắc, có thể chờ may mắn. Ho tràng giang, thúc giục nhạc công đám tang. Ho nơi cổ, nhắn người, ta đại khái. Ho từ phổi, đă kư di chúc chưa?


Ho thể hiện cách du kích phá đường hô hấp, trong quê hương thể xác suy đồi. Ho sặc sụa là máu kinh tế nhiễm trùng. Ho kéo đàm là xương cốt chính trị mắc bệnh kinh niên. Ho gà là văn hóa có vấn đề.


Ho bày tỏ t́nh cảm chán sống. Nếu có Thượng Đế, là bày tỏ ư muốn phản đối. Ho ra tiếng như biểu t́nh chống lại bất công, vô lư, độc tài. Ho trong ḷng, lặng thinh, như thiếu nữ mang thai khóc thầm, chờ sở khanh đến cưới hỏi.


Những cơn ho cuối cùng, tuy bất đắc dĩ, nhưng là lời thơ đầy tâm huyết, xúc tích và nhịp điệu bất thường. Tứ thơ bất chợt và sáng tạo, tuy nhiên không mấy người nghe hiểu nổi lời trối trăn.


Ông ấy bắt đầu ho từ năm 2016 và chấm dứt sau khi khạc ra ca khúc: Đời Chỉ Buồn Đến Đây Thôi Sao? 

 

Ngu Yên

 

http://www.gio-o.com/NguYen.html

 

© gio-o.com 2016