Ngu Yên

 

Không Phải, Chỉ Giống Thôi

 

 

Đây là trời                               Không phải, chỉ giống thôi

Đây là đạo                               Không phải, chỉ giống thôi

Đây là đường                           Không phải, chỉ giống thôi

Đây là ngôi nhà                       Không phải, chỉ giống thôi

Đây là xe hơi                           Không phải, chỉ giống thôi

Đây là con mèo                        Không phải, chỉ giống thôi

Đây là em                                Không phải, chỉ giống thôi

Đây là áo quần                        Không phải, chỉ giống thôi

Đây là cơm                              Không phải, chỉ giống thôi

Đây là nước                             Không phải, chỉ giống thôi

 

Này là niềm vui                        Không phải, chỉ giống thôi

Này là nỗi buồn                       Không phải, chỉ giống thôi

Này là t́nh yêu                         Không phải, chỉ giống thôi

Này là hơi thở                          Không phải, chỉ giống thôi

Này là hy vọng                         Không phải, chỉ giống thôi

Này là ước mơ                         Không phải, chỉ giống thôi

Này là khổ lụy                          Không phải, chỉ giống thôi

Này là đợi chờ                         Không phải, chỉ giống thôi

Này là thất bại                         Không phải, chỉ giống thôi

 

Này là máu                              Không phải chỉ giống thôi

Này là xác                                Không phải, chỉ giống thôi

Này là ta                                  Không phải, chỉ giống thôi

Này là hư                                 Không phải, chỉ giống thôi

Này là không                           Không phải, chỉ giống thôi

 

Đây là Không-phải-chỉ-giống-thôi    Đúng

 

 

 

 

 



           

Không Thể Dán Nụ Cười Đă Bể

 

 

Bực bội như cục đá nóng nặng nề chận ngang ngực

làm chân tóc sôi

đồi mắt bốc lửa

khuôn mặt sát khí tỏa ra

miệng sắt lại đôi môi mỏng lét

 

Tôi thét lên

trần nhà rung rinh

những bức ảnh trên tường rơi xuống

cục đá văng ra kḥi miệng cháy vô h́nh

cháy đỏ cả căn pḥng ngộp thở

tôi đứng yên

cảm giác tóc dựng lên

những tượng chưng trên kệ rớt bể

những cuốn sách lăn trên sàn nhà

 

Hơi thở dịu lại

lửa tắt dần

một làn gió từ tứ thổi lên mặt

chớp mắt đôi lần thấy rơ hơn

 

Tấm ảnh gia đ́nh chụp chụp khi đến Houston

nằm dưới đất

khung găy đôi

mặt kính nát vụn

tôi lượm lên

h́nh không hề hấn ǵ

những con tôi đứng sau lưng mẹ nó

nh́n ra kinh ngạc

cả nhà vẫn cười tươi

 

Lau sạch h́nh

quét dọn

tượng Phật Di lặc bể nửa mặt

c̣n nửa nụ cười

dùng keo dán lại

 

Từ nay

nụ cười

có sẹo

 

 

Ngu Yên

 

http://www.gio-o.com/NguYen.html

 

 

© gio-o.com 2014