tranh Nguyễn Thế Hoàng Linh

Nguyễn Thế Hoàng Linh

 

Vẽ Vân

 

Vân và bức tranh

 

dòng đời đâu có trong veo

mấy ai mà sống được theo ý mình

anh thèm sống rất vô hình

sau khi trái đất hòa bình ấm no

nhưng điều ấy chẳng ai cho

nên mang mãi nỗi buồn lo hữu hình

có lúc cần em lung linh

có khi lại thấy một mình hay hơn

anh cần nửa nỗi cô đơn

để làm đẹp nỗi biết ơn em là

không phải muốn nàng lìa xa

dành thời gian sáng tạo ca ngợi nàng

chỉ vì anh biết: vội vàng

sinh ra mà đã lang thang lầm lì

ra đời thì chưa biết đi

mà người ta dậy mấy khi đúng nào

anh lạnh để em khát khao

tự tìm ra lối đi vào tim anh

khi ấy dòng đời lưu manh

chúng mình vẫn biết trong lành trôi theo

 

16.09.05

 

 

Cách đọc của Vân

 

anh thường nói những điều thật lòng

nhưng cảm giác của anh luôn biến chuyển

khi ma sát với dòng đời ngỗ nghịch

và ngôn ngữ không tài nào theo kịp

chỉ còn em

và nhạy cảm của em

 

18.09.05

 

Vân và lựa chọn

 

điều gì khiến anh sinh ra

và điều gì khiến anh xa loài người

anh biết nhưng sẽ chỉ cười

nụ cười tiết lộ với người anh yêu

cô nàng nói ít hiểu nhiều

và sinh ra cũng để liều bao la

 

25.09.05 & 27.10.05

 

Vân nhân hậu

 

anh muốn loài người giống em

chứ đừng ai ngốc nghếch thèm giống anh

trái tim anh quá lạnh tanh

còn em nhân hậu trong lành tự nhiên

kể cả cách em tiêu tiền

cũng làm vơi nỗi muộn phiền nhân gian

tớ nói thật đấy bầy đàn

sống như em sẽ được tan thành mình

và vũ trụ sẽ hòa bình

khi không ai nữa vô hình trong ai

trái tim bạn sẽ rộng dài

cho dù bạn chỉ sống vài sát na

bạn kia không tin tớ à

trái tim bạn lạnh như là que kem

 

25.09.05

 

Nguyễn Thế Hoàng Linh