đời thường vẫn nổi trôi từng cơn lảm nhảm …


Đầu năm …  kể lại dăm sự vui xảy ra trong thời gian qua …



Là lọ lan bé ở cạnh bàn trang điểm của tôi nở hoa vào những ngày cuối năm.

Tôi vẫn c̣n là người rất bận rộn. Chưa lui được vào nhà để đẩy thời giờ ra sân nhỡi chơi với cây lá. Nh́n vườn tược của tha nhân, thật là thuồng thèm. Ước ǵ ḿnh có giờ sáng sáng ra ve vuốt hoa lá và ngửi mùi đất thó trong vườn thương.

Cách đây hai năm một sinh viên Việt Nam mang tặng tôi một lọ lan bé bày văn pḥng. Nói lan từ vườn một nhà chơi lan ṇi, không phải lan công nghệ bầy hầy đầy chợ Costco và chợ Việt Nam loanh quanh. Hoa nở vàng queo. Rực rỡ.  Thích lắm. Khi lan tàn. Tôi thương vẻ trơ vơ tàn úa. Không nỡ vứt bỏ. Tôi mang mấy thân lan khô quắp về.  Để cạnh bàn trang điểm trong pḥng tôi. Nơi có chút ánh mặt trời với hi vọng một ngày nào đó cành lá ươm hoa trở lại.  Dù người tặng nói thường lan biếu chỉ nở một lần. Cô bận rộn thế khó mà chơi lan lâu ngày chày tháng. Người nói chơi cây cỏ phải nói chuyện và chăm sóc chúng như chăm sóc con cái. Tôi cũng muốn chăm sóc cây lan bé xíu của ḿnh. Nhưng không có thời giờ. Nên chỉ thỉnh thoảng dúng cho nó tí nước, vuốt vuốt các mành lá sống sót, và nói thầm th́, rán nở hoa cho đời xinh tươi nhé con yêu.

Rồi như một phép lạ. Cuối đông năm nay, những cành long cong loèo quèo thân xơ lá lót nở hoa. Tôi vui quá. Nh́n những chồi non từ lúc thân nhú những cọng tăm màu trắng mà tôi tưởng là một một sự nhô rễ.  Hượm nh́n mấy cái rễ râu ḷi ra sự sống là cũng đă thấy thích rồi. Đến khi các khú dài ra thành thành búp non.  Một tuần trước tết Ngựa-Reo-Hai-Không-Mười-Bốn của tôi, các búp nở thành những mai lan vàng rực rỡ. Eo ơi mừng kinh khủng.

Tôi đă từng chung vốn tinh thần và trí óc cho đời nở những thành tựu bảng nhăn. Nay thấy bàn tay thô ráp của ḿnh làm cho cây khô lá héo đâm chồi nở những đóa lan thật. Sao không vui chứ. Tôi đă đạt được nhiều thành quả bằng chính sức lao động tinh thần. Nhưng nay cả trong sự làm biếng và rong chơi ơ hờ với đời thường nhật, karma lành của tôi cũng đơm được một đời lan hoa. Lan là loài vô tri thực vật mà cũng biết đón nhận thành tâm thiện hướng của con người tôi. Đáng reo lắm chứ. Tôi chúc mừng cho chính tôi về luồng lành và mạnh của con người ḿnh lay động được đời sống nở những bông hoa xinh đẹp rực rỡ.

Chuyện khác.  Thường thôi. Là sau mấy ngày chăm chồng và con bị bệnh cốm tá lả, từ một chuyến đưa gia đ́nh cô em từ Úc sang và một bầy cháu đi Grand Canyon, Las Vegas, và Disneyland mất hai tuần lễ. Tôi muốn đứt hơi nằm ụ luôn. Mà đến ngày phải trở lại trường. Tôi chỉ muốn vứt luôn gio-o com và trốn tiệt lên chùa Sikh Ấn trên đồi phía Đông San Jose.  Khi trở lại EVC tôi nhận được thư của chúc Tết của Ánh Tuyết, một sinh viên cũ của tôi .

Trần Ánh Tuyết gặp tôi lúc cô đă gần ba mươi. Cô đă nói với tôi sang Mỹ giờ em chỉ muốn học một Chứng Chỉ Thợ Điện (Electronic Technician Certificate) để kiếm sống. V́ lúc đó ở vùng Silicon Valley công việc này được trả lương khá. Chồng Tách (Technician) vợ Ly (Assembly) chừng 5 năm là mua được nhà cửa.  Tôi nh́n học bạ và qua những cuộc tṛ chuyện, tôi khuyên Ánh Tuyết nên vứt hết. Đi học lại đi. Em nhắm mắt nhắm mũi nghe theo tôi. Em dốc ḷng học được bằng BS Cử Nhân. Xong em lại hỏi tôi có nên học tiếp không cô. Tôi nói th́ học tiếp Cao Học MA đi. Xong Cao Học em lại quay về trường hỏi tôi, em có nên học tiếp Ph.D Tiến Sĩ không cô. Tôi lại xúi em học tiếp Ph.D. Phải nói là em thông minh xuất sắc và nhờ hồng ân hệ thống giáo dục Community College của tiểu bang California & hệ thống trợ cấp tài chính cho sinh viên nghèo của chính quyền liên bang Mỹ. Tôi chỉ là người hướng dẫn. Ánh Tuyết đă học xong bằng Ph.D Tiến Sĩ Hóa Học ở đại học lừng danh UC Davis. Cô hiện là giảng sư tại đại học San Jose State University.

Hơn hai mươi năm qua, mỗi độ cuối năm, Ánh Tuyết gửi đến tôi một tấm thiệp. Người sinh viên ấy lấy điều tôi giúp, làm niềm tích cực để nhớ tới trong đời sống này hơn là những điều tiêu cực làm cho ta phải nghĩ ngợi và buồn bă. Ánh Tuyết, tôi cám ơn em đă dạy cho tôi một bài học tích cực với đời.

Em là người biết làm cho đời nở hoa. Tôi may mắn gặp em để giúp em. Bông hoa ngày nào tôi tặng em bây giờ tôi nhận lại được một hoa khác từ em gửi tặng.

Bất hạnh cho tôi là tôi c̣n đến từ một thế giới khác. Thế giới của chữ nghĩa và viết lách, thế giới giao dịch điều hành một diễn đàn văn chương nghệ thuật. Ở thế giới này của tôi chả thấy hoa thơm, chỉ thấy nhiều dao búa và tranh giành cùng xâu xé hiểm ác của ḷng người. Tôi phải thú nhận là cái ác và sự thúi tha của đời sống cũng có cái sự hấp dẫn với tôi, kẻ sáng tác thích nghiền ngẫm những đa đoan nhiễu sự của con người. Tôi đứng thù lu giữa cái thế giới viết lách sáng tác và giao lưu các đấng sáng tác háo danh kinh khủng. Tôi là một người trong bọn họ. Tôi phanh da xẻ thịt chia chác với họ.  Nên có người nói tôi ngu si dễ tin người để đàn ông đàn bà lợi dụng gio-o.com xây danh tiếng cho nẫu. Tôi mặc vào ḿnh những lớp áo giáp và múa kiếm chữ lung tung như một cô đào mù. Kệ cha thiên hạ.  Bà múa th́ bà cứ múa. Nhưng khi ngồi bẹp dí một ḿnh trên chiếc ghế riêng của ḿnh tôi đau đớn và khóc nức nở v́ bị nghe người nói dẹp mẹ nó gio-o đi, sáng tác trên sự trả giá cho con người cá nhân, trên đời sống chồng con. Đồ ích kỷ. Đồ kiêu căng nên chả ai thèm giao lưu.



Tấm thiệp của em như một chiếc c̣i tu thổi cho tôi một ràng sinh lực. Lời hoa của em vỗ tôi rằng tôi c̣n cả một thế giới đời thường với rất nhiều sinh viên thích giao lưu và yêu thương tôi. Chứ đời không thể chỉ là cái tổ ong gio-o.com đầy lựu đạn và ḿn hiểm mà tôi vừa ớn, vừa run, vừa thích thú ôm chầm lấy nó, với những cái danh xa hoa mà người ta xử sự với nhau bằng những say máu và tính toán oái ăm phù phiếm.

Tôi đă vào đời văn thơ như một kẻ dâng tặng t́nh yêu đầu với giấc mơ sáng tác. Giấc mơ đẹp đẽ và thơm nức của tuổi trẻ. Nhưng sau mấy chục năm lăn lộn trong cái ḷ sáng tác, và hơn mười năm làm chủ biên gio-o.com, tôi chua xót nghĩ nhiều đến những tài năng sáng tác tươi tốt đă chết ngắt v́ không chịu nổi sự tàn bạo thô bỉ của ḷ. Tôi thường ấm ức là t́nh yêu đầu của ḿnh sao bị hăm hiếp và va đập dữ dội quá. Tôi lộn lèo dở khóc dở cười cho sự khắc nghiệt tiến thoái lưỡng nan trong nhiều đêm thâu. Tôi tiếc cho những tài năng đáng lẽ sẽ phát triển thành những tác phẩm tươi tốt cho nghệ thuật sáng tạo. Tôi nh́n thấy quá nhiều sự háo danh và buôn bán cùng băng đảng chế ngự các ḷ sáng tác. Trong thế giới này h́nh như mấy tên có máu buôn bán giỏi cùng máu háo danh cực đại th́ sẽ trở thành những tên tuổi do mấy tên đầu nậu cùng máu đồng chủng đồng loại tạo thành. Không có ư bất kính, nhưng với cá nhân tôi, những tên tuổi rực rỡ như Trịnh Công Sơn, Phạm Duy là những biểu tượng này. Tài năng th́ thiếu ǵ kẻ giỏi âm nhạc đồng thời với họ, nhưng theo tôi, các cá nhân Trịnh Công Sơn và Phạm Duy là những nhà kinh doanh tên tuổi giỏi. Hai ông này đều là những người giàu tiền và giàu tên qua các sáng tác. Căn bản họ có máu háo danh và máu buôn nhà ṇi, họ mới thành công hơn những tài năng cùng thời. Chỉ may là họ có nhiều bản nhạc hay.  C̣n tôi th́ không ưa sự háo danh và bán buôn trong việc sáng tác th́ tôi vẫn cứ không ưa như thường.

 

Trở lại với Thư Chủ Biên.

Số Tết Ngựa Reo 2014 tôi không có được một bài. Nothing.

Cả một miểng Thư Chủ Biên cũng không. Tôi không vui. V́ đấy không phải là cách làm việc của tôi.

Thật ra th́ tôi có viết xong một Thư Chủ Biên. Nhưng rồi tôi không đưa bài lên.

Đây là một đoạn mà tôi đă viết …

Về mặt sáng tác, tôi không chờ nhưng thật thích thú khi nhận được bài thơ của nhà thơ Nguyễn Thùy Song Thanh do nhà thơ Nguyễn Thanh Châu chuyển. 

Thơ đầy trí tuệ và ngạo nghễ. Dễ dầu ǵ một người đàn bà lớn tuổi Việt Nam có thể bật ra những chữ nghĩa như Nguyễn Thùy Song Thanh. Một tài thơ hiếm quư cho giới phụ nữ chúng tôi. Vàng ṛng. Tôi t́m thấy ở thơ chị một sự chia sẻ và thưởng ngoạn trí thức.

Sớm nay vẫn c̣n mảnh trăng tái

Thoi thóp trên bầu trời sóng sánh gió

Ngày đủng đỉnh rạng

 

Hai tay thẳng cao. Mặt ngửa, mắt mở

Chạm những đám mây lúp xúp chạy về phương Nam

Trận gió Bắc bén gót đuổi nà.

 

Tự khiển thị lực. Nhắm mắt trưởng tượng

Phóng tầm lên cao, vút qua các tầng mây hỗn độn nhân gian

Các tầng xanh thăm thẳm hoang mang

Các tầng sáng chói lóa thách thức.

Lên cao ... cao nữa

Làm sao cảm nhận vô cùng

Con nhỏ nhoi thấp mọn vô năng

Chưa thể gặp Ngài

Nhưng con trong thấy chàng trên mây đỉnh đạc

Bàn tay vẫn trổ năm nhánh thuyền độc mộc

Nhấp nhô sóng âm dương

Năm mủi rẻ hướng tới năm châu lục hồng hoang

Hẹn sẽ chở về hạnh phúc sơ nguyên khẳm

 

Hiệu ứng lướt sóng trời lay rụng xuống tôi

bao nhiêu là mây ấm.

Một bài thơ đối thoại với thế giới tâm linh rất riêng tư thân mến và gần gũi. Thượng Đế tâm linh là nguồn xa nhưng gần. Không thờ phượng mà là t́m gặp và vỗ về cảm thức của thi sĩ. Khác với ông Hàn Mặc Tử choán ngợp “run như run thần tử thấy long nhan”, Nguyễn Thùy Song Thanh kéo tâm linh đến gần “tự khiển thị lực. Nhắm mắt tưởng tượng … hiệu ứng lướt sóng trời lay rụng xuống tôi  … bao nhiêu là nắng ấm. Tôi và trời sao gần gũi và chở che nắng ấm ḷng nhau đến thế.

Thơ người đàn bà trí thức Nguyễn Thùy Song Thanh đ̣i người đọc phải có một tŕnh độ nào đó để chia sẻ:

Bằng sinh khí Thượng Đế hà một hơi

Hạt đất mang linh hồn

Linh hồn tôi khởi bỏ từ đấng Alpha

Mù mịt cơi về Omega

Không biết Alpha và Omega th́ phải lên net mà học cho ra Alpha và Omega rồi mới thưởng thức được các liên tưởng trí tuệ của bà Nguyễn Thùy Song Thanh nhà thơ ngạo nghễ trên gio-o.com chúng tôi nhé.

Bây giờ một ḿnh dù khi mặt trời ủ rũ,

Hạt ngọc tôi vẫn quạnh hiu lấp lánh bên đời

Bằng thiên hà nỗi nhớ

Nát sa thơ trong luồng suy tưởng trên tạo ra 3 câu chữ một sắc thái sáng tạo rất lôi cuốn tôi. Người đàn bà lớn tuổi một ḿnh nh́n mặt trời và gọi tên là ũ rủ. Thay v́ gọi gợi cảm một hoàng hôn đẹp, thi sĩ chia sẻ nét ủ rũ mà ḿnh sầu đời chiêm nghiệm. Người đàn bà luống tuổi dám đối diện với ủ rũ nên toát ra được một câu thơ mạnh mẽ khác với sự nhờ vả của bóng chiều tà vĩ đại đẹp đẽ mà đám đông cũ kỹ thích gọi mời hoàng hôn. Thái độ tách riêng xé lẻ cảm xúc của tác giả gây cho tôi sự đến gần. Hạt ngọc tôi vẫn quạnh hiu lấp lánh bên đời. Người đàn bà trí thức ngạo nghễ lắm mới dám gọi ḿnh là “hạt ngọc lấp lánh”. Ngon!  Rồi kế tiếp rất thơ thẩn thần sầu bằng một thứ tiếng dội ầm ầm lăng mạn chữ nghĩa: “bằng thiên hà nỗi nhớ”.  Cụm chữ “bằng thiên hà nỗi nhớ” thỏa măn được trí tưởng hùng dũng của kẻ trí thức không thỏa hiệp với h́nh bóng người đàn bà lẻ loi ngồi chờ bóng chồng bước qua cửa sổ mà tương tư lặng lẽ như nàng Tô Thị chờ chồng do mấy ông con cháu Khổng Tử đẻ ra. Ở đây người đàn bà trí thức ngẩng mặt và nói tuy chúng tôi lẻ loi nhớ bạn nhớ chồng nhưng tự ngậm hạt ngọc trong miệng và nhả ra những con chữ thơ để thỏa măn khả năng thơ dào dạt trong hồn, khả năng xử dụng kho trí thức thúc hối một thái độ chọn lựa chữ nghĩa đắc địa để cho có người đọc như tôi thấy sảng khoái khi đọc mấy câu thơ trên.

Tôi không t́m kiếm ở thơ Nguyễn Thùy Song Thanh những t́nh cảm nhẹ nhàng tứ thơ dễ nhớ gợi âm dễ đọc của chữ nghĩa. Tôi thích đọc thơ của Nguyễn Thùy Song Thanh v́ khả năng trí tuệ của chữ nghĩa chị. Chúng bắt cái đầu tôi làm việc, nhưng tôi lại t́m thấy được sự sảng khoái khi chữ nghĩa ấy kéo theo các tầng suy tưởng của trí tuệ và sự phong phú của ngữ vựng nhả tơ. Cái quan trọng là chữ của chị tự nhiên nhả tơ. Không cố tạo dáng thơ. Cũng không bó chặt chữ vào chế độ âm thanh của thơ dễ đọc Lục Bát hay Thất Ngôn.

Tựa của Thư Chủ biên ấy là  Đọc Như Một Chọn Lựa.

Trong đó tôi đặc biệt giới thiệu từng tác giả có bài được chọn đăng số Tết Ngựa Reo 2014 của Gió O. Viết với tất cả ḷng say sưa mê sảng văn thơ. Th́ bỗng nhiên vào những ngày chót, đang vất vả làm html cho gio-o. com, tôi nhận thêm bài của vài tác giả mà tôi cũng yêu thích gửi đến . Rồi v́ không có thời giờ để chém gió thêm về các tác giả mới gửi bài. Tôi đ́ lịt hết.

Viết xong rồi bỏ là điều tôi thường làm.

Cuối năm 2013, tôi đă muốn viết một bài nhận định về sáng tác tiếng Việt trên net. Sao không thấy ai làm cả. Tôi không thể hiểu. Không ai điểm bài điểm trang sáng tác trên net vậy. Một nền văn chương mạng phong phú như thế mà không có mống nào phê b́nh, điểm danh, điểm trang, điểm bài, Văn Học Việt Nam Net nào cả trong thời gian hơn 10 năm qua. Hải ngoại th́ không.  Tôi cũng rán lục lọi trên net xem thử có nhà phê b́nh văn học net nào kha khá không. Mà chưa thấy. Tôi có theo dơi những tờ báo ở Việt Nam, thỉnh thoảng họ cũng dùng các từ văn chương mạng này nọ. Nhưng thiệt là vớ vẩn khi những người viết báo ở Việt Nam lấy cái băng bịt mắt đeo lên bài báo. Họ chỉ viết về Văn Chương Mạng của mấy người sinh sống ở Việt Nam. Chả bao giờ dám nhắc ǵ đến những tác phẩm của các tác giả khác có mặt trên internet hiện sinh sống khắp toàn cơi địa cầu. Nội một cái nh́n chật hẹp và nhỏ mọn như thế đă làm cho giá trị của các bài báo ấy đáng đi vào thùng rác.

Thời gian qua, gio-o mở trương mục giúp tài chính để trang trải các chi phí điều hành gio-o. Cám ơn các hảo tâm đă hưởng ứng. Danh sách trợ giúp cho gio-o từ lúc lập bảng cho đến nay thiệt vừa đúng chẵn cḥi 10 người.  Có đến 9 người là văn hữu cọng tác với gio-o. Chỉ có một vị là độc giả. Một lần nữa cám ơn các vị đă ủng hộ công việc gio-o.com đang làm.

 

Số Tết Ngựa Reo 2014 có một niềm vui đặc biệt về Câu Đối do Khuyến treo lên đầu giàn gio-o.com.

Cô Nghè Khuyến là Tiến Sĩ Ph.D bảng hiệu lừng danh quốc tế Berkeley. Cô là nhà bác học của tiếng English, Khuyến chơi chữ Việt cũng quá ư thần sầu!  

Cô đă ngôn rằng:

Đón Ngựa Xỉn Thơ Mồm Nghêu Ngao Tay Chân Ngọ Ngọe.

Câu đối của Khuyến nhận được nhiều hồi âm từ các bạn văn.

Và đây là ư kiến của chủ biên:

Là một câu thơ, để đối cho chỉnh th́ cần lưu ư các điểm câu thơ ra đề:

1. Câu đề lấy ư từ chữ “Ngựa”  của năm 2014 tới với các phần sau cùng vần, ng hay ngh như ngựa, “Ngọ” ngọe.

2. Chủ thể trong câu đối là một. Thuộc về một chủ thể duy nhất, mồm, tay, chân, của Ngựa.

3. Cần đối đúng theo loại tự của câu đề, danh từ đối với danh từ, động từ đối với động từ, tĩnh từ đối với tĩnh từ .

Suy ra câu đối năm Ngựa Reo 2014 gio-o.com của Cô Nghè Khuyến hơi bị hiểm!  Các chữ cần phải đối rất khó t́m các vần tương ứng để đối lại trong tiếng Việt, những chữ mà đôi khi chỉ có một vần duy nhất, ví dụ: lênh đênh, chênh vênh, ngọ ngọe.

Nhưng nếu đối đáp của các văn quan kia chưa câu nào chỉnh toàn thân, th́ liệu Khuyến có được câu đáp nào hoàn hảo nhất không nhỉ ?

 

Lê Thị Huệ

chủ biên gio-o.com

03.02.2014

 

 

© gio-o.com 2014