photo: NAT

 

 

lê thị huệ

hiểu thấu điêu tàn


làm sao em hiểu thấu, trong ḷng anh điêu tàn

nhạc sĩ Trần Quang Lộc

tản mạn

kỳ 3 (cuối)

 

kỳ 1,  kỳ 2

 

 

Từ khi em đi theo trời rộng

Gió trong tôi bỗng thổi lạnh lùng

Bướm hoa xưa thôi đă tạ tàn

Nh́n nhau thôi mê say hiền dịu

Là thôi chim đă về ngàn

Là thôi em cứ phụ phàng

Là thôi em cứ đi t́m thiên đàng

tạ ơn em cho tôi đau khổ

Tạ ơn em cho tôi nấm mộ

Xin cúi chào chút dĩ văng tang thương

( nhạc Đynh Trầm Ca)

 

Thế giới được chế ngự bởi cái Ác. Ác Sáng Ngời Đắc Thắng. Ác là mầm sống muôn năm của nhân loại. Thế gian bị hấp dẫn và được h́nh thành bởi sức mạnh của cái Ác. Kẻ chiến thắng thường là Kẻ Ác.  

 

Khi tôi thấy chút Lành le lói thắp sáng, tôi bị thu hút ngay.

 

Những câu hát tiêu biểu cho phần lớn thơ và nhạc t́nh Miền Nam thời tôi lớn dậy.  Một mùi hương của Điêu Tàn Lành tỏa ra từ câu hát trên. Nó mang bóng dáng nhẹ nhàng sáng láng của đau khổ . Sự  Nhẹ Nhàng Lành tỏa ra từ câu hát vẩn vơ  mà tôi thường thấy trong thơ nhạc của Miền Nam giai đoạn này có một sức thu hút tôi mănh liệt.  Tôi thấy tôi cận kề và an toàn khi nghe những lời hát này. Tôi thấy sức mạnh của an b́nh. Sức mạnh của sự vỗ về.  Ít ra chúng vỗ về và không làm cho tôi hăi sợ. Sức mạnh của sự không bị đe doạ không bị khống chế. Cái nhu cầu không bị đe doạ không bị khống chế của con người cũng lớn lắm chứ.  Nỗi đau khổ tiềm ẩn sự dịu dàng của sợi dây níu bóng vía tha nhân.  Tha nhân này cũng rớt rơi xuống hố khổ đau như tôi.  Tha nhân này không ác thú như  Đế Quốc Mỹ Đế Quốc Việt Cọng Đế Quốc Nga Đế Quốc Tàu.

 

Có lẽ sự Thua Thiệt cũng có sức hút ít ai ngờ.  Nếu Thú Đau Thương là bí ẩn th́ Duyên Thua Thiệt có ma lực lôi cuốn . Sự Thua Thiệt làm cho ḷng trắc ẩn con người trổi dậy. Và rồi cứ thế ta bị lôi theo.  Ta đi theo vực đỡ người Thua Thiệt. Ta thương người hay ta thương ta ... t́nh tang.  Đàn  bà con gái đầy ḷng trắc ẩn thương người, thường hay làm như thế.  

 

Tôi biết một người lính Miền Nam cụt chân v́ chiến cuộc. Trước anh là sinh viên hào hoa của đại học Đà Lạt. Bị động viên năm 1972. Đăng lính loại ra trận đánh giặc cho oai phong oai hùng.  Bị thương phải cưa chân.  Năm 1979 anh đi với gia đ́nh vượt biên dẫn theo em gái một người bạn trai khá thân sang Mỹ.  Tôi gặp và chúc mừng anh chị. Cô vợ anh theo bám tôi kể lể và lầu bầu. Qua đó tôi biết cô không cảm thấy thoải mái để sống với một người chồng cụt chân. Năm sau cô bỏ chồng. Bạn bè đều thương hại anh. Dẫn một người ḿnh yêu thương sang. Bị phản bội. Ít lâu sau một cô bạn của em gái anh sang Mỹ đoàn tụ gia đ́nh. Cô gái xinh đẹp hiền lành, học giỏi. Bỗng cô cặp với anh và ngỏ ư sẵn sàng lập gia đ́nh với anh. Bạn bè chúng tôi chưng hửng. Sao mà có thể tin được. Một cô gái ngoài hai mươi, xinh đẹp, hiền lành, đang hoàn tất BA ngành Business, chấp nhận một người đàn ông thua thiệt đến thế sao. Lúc đó vào khoảng những năm 1980. Bang giao Mỹ - Việt Nam chưa thiết lập. Con gái Việt Nam ở Mỹ quư như vàng.  Đàn ông kiếm bạn t́nh Việt Nam rất khó khăn. Chuyện xảy ra là chuyện khó tin và có thật. Nhiều năm sau, tôi hỏi cô gái tại sao cô chấp nhận môt người đàn ông tàn phế. Cô nói cô thấy thương hại anh và cô không thể chạy trốn ḷng thương hại trong người. Nó mạnh mẽ và cô có cảm tưởng nếu không có cô th́ sẽ không ai thương anh như thế. Và cô bị t́nh cảm ấy dẫn dụ. Cô không cưỡng lại nó được. Gần ba mươi năm trôi qua, đời sống họ êm đềm không sóng gió. Eh, tôi biết nhiều con gái đàn bà Lành như thế. Không chỉ môt ḿnh cô ta đâu.

 

H́nh như đâu đó trong tôi vẫn nương náu vào những câu thơ những vờn chữ chất chứa nỗi điều tàn lành. Điêu Tàn Lành. Đúng vậy. Tôi gọi nó là Điêu Tàn Lành. V́ nó là một đổ nát điêu tàn đớn đau. Nó không khích thích nỗi phá hủy và tiêu diệt địch thù.  Nó không ác độc. Nó không xô đẩy người ta vào tận tuyệt của ḷng thù hận giữa con người với con người với nhau.

 

Nó vạm vỡ cái Sống Sót.

 

Phải sống sót để chứng tỏ sự có mặt huy hoàng của sức mạnh của kẻ sống sót khi mà cuộc đời muốn thủ tiêu và giết hại chúng tôi. Sống sót và ngợi ca đời sống. Sống sót và nói lại cho cuộc đời lịch sử không chỉ được ghi lại bởi những kẻ chiến thắng.

 

Nhờ những kẻ sống  sót hải ngoại mà nay một lịch sử huy hoàng của Văn Chương Hải Ngoại. Văn Hóa Hải Ngoại Việt Nam ra đời. Điều gọi là “Hải Ngoại” chỉ ra đời sau khi những người tỵ nạn chính trị rời Việt Nam năm 1975. Những kẻ chối bỏ sự chiến thắng của cuộc chiến Quốc Gia Cọng Sản chấm dứt ở Việt Nam 1975, và họ rời bỏ đất Việt Nam để tạo dựng ra một thế giới “Lịch Sử Người Việt Hải Ngoại”

 

Nó hữu thể sự Lành.

 

Lành ở đây như kim cương cứng sáng và bất tử.

 

Tôi thấy trong những sáng tác của các nhà thơ của các nhạc sĩ Miền Nam Tự Do 1954-1975 mang dấu ấn Điêu Tàn Lành một cách huy hoàng  mănh liệt.

 

Chỉ có t́nh yêu từ những người đàn ông Nam mới dúng dắng những t́nh cảm nhẹ nhàng rộng thênh thang như trên. Ôi những người t́nh Nam điêu tàn. Một loài t́nh yêu hiếm và quư. Tôi đă bỏ họ để t́m những chân trời hoa mộng nào đó. Có hoa mộng không ? Nhưng khi tuổi tôi cũng sắp sửa xược, tôi ngoảnh lại liếc qua những kỷ niệm. Nỗi điêu tàn của ngày tháng chỉ c̣n lại là vệt nắng chiều hay một cơn gío lướt qua hoàng hôn trên băi biển làm cho tôi nhớ về họ ngất ngây. Những cuộc t́nh lắng đọng đẹp trong nỗi điêu tàn của kiếp người: Linh hồn tôi nhớ nhung quay quắt muốn gặp lại cố nhân nhưng thân xác bèo nhèo tôi tự nhủ không c̣n chỗ cho sờ mó cấu véo thèm khát lời tỏ t́nh.

 

Một ngày nào đó con trai tôi đọc được những gịng chữ tôi bị ám ảnh bởi cuộc điêu tàn Nam. Con trai tôi sẽ rúng động và hiểu thấu nỗi điêu tàn giao chuyển từ thế hệ mẹ sang thế hệ con v́ con lỡ sinh ra làm con của một người đàn bà Nam. Sự bất lực tôi khi không muốn con bước đi giữa nhân loại bát ngát điêu tàn hư vô. Tôi đă cố xua che tấm phên để con đừng cảm nghiệm ra triết lư điêu tàn là mầm mống tàn phai ngày con chào thế gian. Nhưng tôi lại đặt tên con là Nam. Con ôi ! Trong ḷng mẹ hiểu thấu điêu tàn từ một định mệnh có tên gọi là Nam.

Và tôi khám phá cái ước muốn đảo ngược phương tŕnh: Cái Đẹp hùng hồn của Điêu Tàn. Bởi tôi nh́n thấy trong tâm hồn chúng tôi sự điêu tàn nhưng hơn thế nữa, có một nỗi thúc hối và tranh đấu để sống sót.

 

Cái Đẹp của Sống Sót là nét bất tử ở tư thế của những kẻ không gian ác hát chen được bản chiến thắng của sự Điêu Tàn và Sống Sót soi hoàng hôn mặt đất. Trái đất này không thể chỉ thuộc về những bàn chân sáng sớm b́nh minh chỉ chực đạp nát mặt đất bằng sự gây chiến gian ác.  Mặt đất của chúng tôi có kẻ kèn cựa mang bóng hoàng hôn Điêu Tàn và nói Sống Sót là buổi trời chiều tịch lặng khi lịch sử soi lại gương ngày. Có mặt! Và chúng tôi kiêu hănh ngợi ca sự sống sót Điêu Tàn Sống Sót hùng hồn này thôi.

 

Chúng tôi từ xứ sở lưu vong Hoa Kỳ, từ phía bên ngoài Việt Nam nh́n về Việt Nam và thấy cái chết của ḿnh bị treo tên đọan đầu đài lịch sử như bóng ma vĩ đại không chịu đi đầu thai cơi khác.

Nên một chiều thứ Bảy tháng Bảy bên hiên nhà hiền ḥa an lành của Cali, tôi bị cái chết tru hồn réo trí về tụ họp cảm thức.  Phiến đá vườn nhà pha hoàng hôn gọi mây không về trên bầu trời tháng Bảy xanh đờ gió Cali  "Làm sao em hiểu thấu trong ḷng anh điêu tàn" Câu hát cứ bần bật rung lên trong ḷng tôi suốt ngày đêm. Suốt một mùa hè không dứt …

 

 

lê thị huệ

tháng bảy. 2012

 

 http://www.gio-o.com/LeThiHue2.html

 

 

© gio-o.com 2013