lê thị huệ
gió o gặp gỡ
ḿnh ên
và tháng bảy mộ mai thảo
tản mạn
Tháng Bảy week end đầu tiên. Gió O những
cánh nhạn đáo phương Nam. Đă rủ Nguyễn Thị
Hải Hà ở New Jersey. Có lên cơn không th́ đi Nam Cali
chơi nè. Nguyễn Thị Hải Hà nói để koi kiếm
có vé không đă. Cái ǵ mà rủ người ta bay từ Miền
Đông sang Miền Tây mà rủ có mấy ngày. Đại gia
cũng c̣n kiếm không ra vé. Sau đó quả là kiếm không
ra vé hay kiếm không ra thời gian mà đành không đi.
Chiều thứ Sáu. Ra khỏi máy bay Jet Blue tôi
kéo hành lư đến hăng National. Xe mướn đă được
giữ sẵn qua Hotwire trước mấy tuần. Chạy
ngay ra quán cà phê Starbuck hông phi trường Long Beach. Lần
đầu tiên hẹn gặp Nguyễn Tà Cúc và rất thích ở
việc Tà Cúc nghiên cứu kỹ các quán cà phê. Xem nơi nào
tôi rời phi trường và lái xe đến đấy tiện
và nhanh nhất. Tà Cúc nói tại sao bạn lại có thể
xuống máy bay, lấy xe, chạy đi chỗ này chỗ
kia ở những nơi thế này. Tôi nghĩ làm việc
này bao nhiêu năm. Từng lái xe một ḿnh ở New York. Thuê
xe từ phi trường Paris chạy sang Venice cùng Chồng
lái suốt Âu Châu c̣n được nữa là. Quen rồi.
Nhưng gặp Nguyễn Tà Cúc mới là chuyện mở ra
cho tôi một mối quen biết đáng nhớ. Tà Cúc đi
đâu c̣n xách theo một cặp dày cộm tài liệu thời
in ấn. Vừa nói vừa đưa tài liệu ra dẫn
chứng. Một người đàn bà Bắc Kỳ thông
minh, tính toán, và hành xử giỏi. Những người
đàn ông vụng về, tính chuyện lợi dụng
đàn bà. Gặp phải Nguyễn Tà Cúc th́ làm sao mà yên thân.
Với một thân thể yếu đuối chừng 30 kí
lô. Nhưng Nguyễn Tà Cúc đă định viết đến
đâu là bút lực vung hàng ngh́n cân lượng. Phải thần
công lực mạnh mẽ mới đỡ lại
được những chiêu tung của người đàn
bà áo đen này.
Nam Cali ngày Độc Lập Đế Quốc
A. Không khách sạn. May Lê Thị Quế Hương chị đă gọi
giữ pḥng trước. Xuống nơi chị đằng
bạn chị. Em đằng bè em. Hai chị em
đi dự đám cưới người Ḥa Ninh Khu Hai Qui
Nhơn cũ. Khi xóm Ḥa Ninh nghe đă bỏ Đạo từ
phia. Th́ mấy chục con mắt sừng sỏ nh́n sang:
Sao. Sao. Tại Sao. Sao dám bỏ Chúa. Làm tôi giá lạnh
trưa hè nên đến tối khi thấy nói sẽ
kéo đến khách sạn tṛ chuyện tiếp, bèn lật
đật đi kiếm khách sạn ngủ ḿnh ên. Không
khách sạn nào c̣n một chỗ ngủ giữa đêm khuya
canh trường xứ Disneyland mùa Hè. Thế là sau 12g
khuya chạy tọt vô một khách sạn ông Chà Ấn trên
đường Beach Blvd gần nghĩa địa. Ôi ngủ
với mùi cà ri gà một đêm. H́nh như c̣n có mùi ảo
tưởng dán ngập tràn như ở Ấn Độ.
Ngủ không dám lột áo quần. Ngủ sợ dính chùm vi
rút. Vậy mà cũng ngủ được đến sáng.
Tự khen ḿnh phát.
Những người đàn bà khác sinh sống
như thế nào. Riêng tôi ngủ một ḿnh hơi bị
nhiều. Vụ hotel. Đi conference công việc, không bao giờ
chịu chia chung pḥng với đồng nghiệp. Riêng thôi
nhé. Đôi khi budget học đường eo hẹp là chẳng
thà phải ứng tiền thêm để được
pḥng sing gơ. Tiền đôi khi cũng tiện.
Như đến ô teo với Chồng Con mà gặp chuyện
bực Chồng bực Con quá. Ḿnh có thể kiếm cái pḥng
và sang khóa kín pḥng lại. Ngủ một ḿnh cho hỏa hạ
nhiệt. Sau đó làm ḥa. Nằm một ḿnh xong để
thấy nằm hai ḿnh là cần thiết. Người
đàn bà nào chẳng có khi muốn kiếm một chỗ
để khỏi bị chồng bám con bám. Yên thân thôi.
Có khi chỉ một buổi. Một ngày. Một tuần.
Hay một giờ. Ḿnh ên muôn năm! Viết câu này
đề tặng riêng hai người bạn trẻ vừa
cưa xong tuần trăng ong bướm ở Hawaii.
Chiều thứ Bảy nhiếp ảnh trẻ
NAT, Nguyễn Vũ Khuyên, Trangđài Glassey-Trầnguyễn,
Trịnh Y Thư và tôi hẹn 5 giờ ở quán Tourant. Trịnh
Y Thư hỏi thăm Bắc Cali nóng tin nhà văn Nguyễn
Xuân Hoàng người hào hoa thừa kế báo Văn từ
tay Mai Thảo ở Sài G̣n và ở Cali. Nay đang gặp bạo
bệnh suy yếu. Trịnh Y Thư trầm giọng t́nh.
Tác giả Người Đàn Bà Khác nói chuyện thỉnh thỏang
trầm giọng piano rất thánh thót ḷng người.
Nhưng gót sịp th́ cũng lên giời bà chằng kinh.
Như tất cả mọi người đàn ông viết
lách ưa gót sịp khác. Nhớ năm nào cũng tháng Bảy
chúng tôi Trịnh Y Thư, Phạm Việt Cường, Trân
Sa, Nguyễn Hà Ư Nhi, Vũ Quỳnh Hương và kéo nhau ra
quán cà phê khu Town and Country Village, nơi bây giờ thành khu
sang trọng Santana Row của San Jose, đấu láo tán dóc. Mà
nay mỗi người một hương ḷng ly tán. Chỉ
c̣n tôi và Trịnh Y Thư gặp nhau đây tí ti thôi sao.
Gặp gỡ. Nguyễn Vũ Khuyên và Trang
Đài nói như ri. Không hở một giây nào cho người
ta nh́n răng. Hai bạn trẻ đang làm việc ở môi
trường đại học Cal nên có nhu cầu nghề
nghiệp trao đổi curriculum bằng tiếng Mỹ.
Nhưng khi cả hai bàn nhe sang tiếng Việt viết
văn và tiếng Việt trung tâm Việt Ngữ th́ xổ
nho hải ngoại trời ơi là trời. Ngóc ngách háng
văn nào cũng biết. Những người viết chữ
Việt sống ở xứ Mỹ như chúng tôi, b́nh
thường v́ công việc phải xử dụng ngôn ngữ
khác, gặp nhau là thế nào cũng có màn ḍ chơi chữ
Việt của nhau muốn sập bàn.
7g quán đóng. Trịnh Y Thư về với vợ
con. Trang Đài, Nguyễn Vũ Khuyên và NAT, Lê Thế
Đàn đi nhậu sushi. Tiệm ngon do Trang Đài giới
thiệu. NAT và Nguyễn Vũ Khuyên hai tay khảnh ăn
sành uống ở Berkeley gọi những món và bia Nhựt.
Trang Đài mới sanh con thứ. Khoe ảnh con trai một
tuổi xinh ơi tinh anh. Con c̣n măm vú mẹ nhưng mẹ
cũng ham vui như chúng tôi. Mẹ vẫn đi hoang nốc
cá sống mực sống tôm tươi tùm lum. May c̣n nhớ
phải uống nước lọc đặng về nhà
c̣n cho con măm. Tôi là người ủng hộ vụ nuôi
con bằng sữa mẹ. Hô hào ở bất cứ lúc nào
nhé: Sữa Mẹ Tốt Tươi Muôn Năm. Bữa thấy
Trang Đài dành ra được chút thời giờ đi
giang hồ với bọn gio-o.com mà vẫn nhớ đến
việc cho con măm, là tôi quư lắm. Dân chơi gio-o.com.
Đàn bà đương đại chúng tôi. Làm
việc. Cho con măm sữa mẹ. Ḿnh ên đi gặp bạn giải trí. Chúng tôi làm được những việc ḿnh
yêu thích mà những người đàn bà khác thế hệ, khác
xă hội, không thể làm được. Và khi trở về
ngôi nhà đầm ấm có một người đàn ông thời
đại thông hiểu và tiếp nhận. Với những
đứa con thời đại tiếp nhận và thông hiểu.
Những người đàn bà may mắn chúng tôi rất
biết ơn những người đàn ông của chúng
tôi. Mái ấm mà người đàn bà thời đại xây
đắp cần một thái độ thông hiểu và tiếp
nhận bởi thế hệ chồng con tân thời như
thế. Và quan trọng hơn cả, các hệ thống xă hội
như các tôn giáo, các thể chế chính trị, các gia
đ́nh, nên giáo dục lại để con người sẵn
sàng tiếp nhận và thông hiểu mô h́nh quân b́nh mới này.
Ăn xong Trang Đài trở về với tổ
chim. Tôi nói muốn đi nghe nhạc Blue. Nhưng Nam
Cali chứ nào phải Berkley. Thế là Đàn chỉ
đường cả bọn đi ra tiệm bia ở
Hungtington Beach. Thiên hạ trẻ tuổi ăn uống, dạo
phố, hét, nh́n nhau, xem màn ảnh tv có những cuộc
đấu vơ đài, chật kín đêm hè.
Lê Thế Đàn báo tin ông anh Lê Thiệp vừa
qua đời. Chắc thứ Tư này em phải bay
về Virginia dự đám tang Lê Thiệp, Đàn nói. Tôi quen
Lê Thiệp những ngày anh làm báo Kháng Chiến ở
San Jose. Ngày đó báo Kháng Chiến và Mặt Trận
vừa mới thành lập, Lê Thiệp bỏ hết đi
theo soái Ngô Chí Dũng từ Nhật Bản làm báo Kháng Chiến
trụ sở đặt tại San Jose California. Lê Thiệp
nói năng ngang ngược, anh lại đẹp trai
đào hoa lè phè, nên khó cho cả Tổ Chức Người
Việt Tự Do khó cho phía Hoàng Cơ Minh và khó cho cả
chính Lê Thiệp. Nhưng với tài lănh đạo của
Ngô Chí Dũng, Lê Thiệp con ngựa lung tung cương sẵn
sàng theo pḥ. Mới đây trong cuốn Video
Asia Golden 3 phát hành năm 2013 nhạc sĩ Việt Dzũng nhắc
đến những anh hùng như sinh viên Ngô Chí Dũng, nhà
văn Vơ Hoàng thời khởi thủy Việt Tân bạn tôi.
Thời Lê Thiệp làm báo Kháng Chiến tôi cũng
trao cho anh vài bài nô nức ḷng dân. C̣n Lê Thiệp, một lần
trao cho tôi một chuyện ngắn và nói, cô đưa cho ông
Mai Thảo dùm tôi. Tôi đưa cho Mai Thảo. Bài
đăng ngay. Đấy là chuyện ngắn đầu
tay mà anh sáng tác ở hải ngoại hay cả nội địa
không chừng. Lúc đó anh đang sống với M, một
cô bạn người Nhật Bản theo anh từ Nhật
sang Cali. Chiều chiều thấy M ngồi nhổ râu cho
anh. Cứ tưởng hai người lấy
nhau. Sau lại nghe Lê Thiệp ra tay nghĩa hiệp lấy
con gái của một người đàn anh báo Chính Luận.
Sáng Chủ Nhật. NAT, Nguyễn Vũ
Khuyên và tôi kéo đến nhà
Julie Quang ăn sáng ng̣ai vườn nhạc. Nường ca
sĩ bây giờ có một làn da đầy mùi đất
thân mật chan màu rực rỡ của nắng ấm Nam
Cali. Nường trẻ trung, tràn đầy sức sống,
tái tạo. Nh́n là thấy ham. Julie Quang cho ăn sáng dưới
một giàn nho lủng lẳng những chùm xanh mọng do
Julie vun quén, để lá nằm trên vai giàn, trái có thể khoe
căng ḿnh xuống mời con mắt chúng tôi ngắm nh́n. Bánh
ḿ gịn nóng từ Bolsa do anh Phương chạy ra mua ngay 5
phút. Xúc xích và trứng ốp la do tự tay Julie xèo xèo trên cái
bếp i nốc vĩ đại loại nướng
vườn. Nước cam California Farm vàng tươi óng trong
b́nh sáng láng. Julie bây giờ thoát xác. Một Julie khỏe khoắn
và yêu đời (rất thường nhé). Sau đó bọn
chúng tôi có lúc được nghe Julie kể ca sĩ có 10
năm ăn chơi ngụp lặn trác táng hút sách nghiện
ngập lang chạ xuống tận cùng cái hố thẳm của
Hermann Hess. Mười năm phục hồi. Và bây giờ
là mười năm thay lá. Lá trong vườn Julie xanh và hoa
vườn Julie khoe sắc thắm bung nhoẻn nụ hồng
như hất bà nó màu phấn sen áo tôi sang một bên. Bắc
Cali xuống th́ chỉ biết ngồi ngắm, nghe, và lấy
máy ảnh bấm lia chia. V́ cái bọn Bắc Cali toàn là ngồi
trên bục giảng. C̣n bận đấu tranh với bọn
sinh viên không có giờ để ngó cây lá ngoài tiệm. Nh́n những
gốc gỗ chết Julie sáng tạo thành những tác
phẩm sống với những bụi hoa những h́nh dáng
dương vật, những âm hộ, những người
đàn bà ngồi, những nơi cho lũ chim về ca hát.
Julie nói ngôi vườn chính là chiếc sân khấu sống của
nường bây giờ. Câu thơ của Mai Thảo nằm
tại đây: Chế lấy mây và gây lấy nắng. Chế
lấy đừng vay mượn đất trời.
Julie cô nàng giờ là người nặn một chiếc sân
khấu vườn đầy sáng tạo. Tâm hồn phải
dày sức sáng tạo mới cày cấy khu vườn thành
những tác phẩm nghệ thuật. Cây cỏ nàng đục
đẽo như một nghệ nhân lâu năm. Dám mua than
đá về nướng gốc cây một tháng để
có chỗ trồng hoa li ti lí tí rũ thân xanh lên đấy.
Gốc cây sần sùi thành ghép, nhét, đục, cho cây, lá, trái
mọc ra rồi đặt tên cho tác phẩm là Người
Đàn Bà Ngồi. Nhưng có cái tượng Phật Bà ngồi
ở cái thế, tôi đặt tên “Tự Sướng”, thấy
bàn tay bà phật đặt đúng chỗ, như câu thơ
Mai Thảo cái ǵ mà “đặt nơi chẳng thể
đặt”, th́ nàng Julie đ̣i đổi lại là “An
Thiền”. Mèn. Hệ thống giá trị đạo đức
tốt hơn tôi nhiều. “Hỉ Tọa” là tên đặt của
người Berkeley ưa khuyến chữ kia.
Ngồi trong căn vườn có nắng ấm và
thơm bàn tay sáng tạo nhà Julie. Chúng tôi nhắc lại đêm
nào ở nhà Ngu Yên Ngọc Phụng ở Houston. Có Vũ Quỳnh
Hương. Đêm ấy Julie hát Cry Me A River và Vũ Quỳnh
Hương lệ ứa xinh, rất thơ. Julie thích bài hát Bolero Xanh thơ Vũ Quỳnh
Hương, nhạc Ngu Yên. Nường
ca sĩ nói ngày nào ở Sài G̣n đă khiêu
vũ một đêm bolero xanh ở ng̣ai trời cho fans cuồng
nghe. Hát giữa đêm đen và ngẩng nh́n bầu trời
thấy sao xanh cùng trăng xanh.
Nữ ca sĩ kể thuở nhỏ nhờ chui vô lu nước mưa vườn của Ngoại, chơi trốn t́m, t́nh cờ t́m ra tiếng hát định mệnh. Nhỏ ngồi thu thân trong một chiếc lu trống mới khám phá hơi thở của ḿnh mạnh, phát ra tiếng rất to, và rồi bắt đầu hát thử một bài. Nghe Julie kể ở Berlin năm Bức Tường Ô Nhục sụp đổ, bọn ca sĩ đi hát bị kẹt cả tuần ở đấy. Suốt ngày ăn nhậu chờ thời. Một tối cả bọn nhậu ngă hết chỉ c̣n Julie và một đàn anh lẫy lừng đẹp trai ca hay. Đàn anh đă xỉn nhưng ngồi đối diện cứ chằm chằm nh́n vào đôi bồng đảo của nường. Nường ra lệnh anh làm ơn nh́n đi nơi khác có được không. Làm sao anh có thể nh́n đi nơi khác, anh nói. Anh muốn ǵ, nàng nói. Anh muốn ụp mặt lên đấy, anh nói. Nàng xỉn xỉn nói: Em có thể cho anh sướng với một điều kiện là anh phải bẻ quặp hai cái tay anh ra đằng sau. Anh chỉ được hôn lên đấy. Nghe Julie kể nhiều chuyện tôi nói ca sĩ ơi ca sĩ kể hấp dẫn như một story teller. Julie bảo lúc nhỏ bạn nít nôi tiểu học sang nhà nghe kể chuyện khá đông. Chúng mê nghe tôi kể chuyện c̣n tôi đang kể giữa chừng, có cái màn ngưng ngang và nói, ngày mai bọn nhớ mang bánh kẹo đến, nhớ bắc sẵn một cái ghế cao nhất để ta ngồi lên đấy như một nữ hoàng, th́ ta sẽ kể chuyện tiếp cho nghe nhé.
Loạt tự chuyện Môi Son Julie trên gio-o.com
với tả cảnh tả t́nh văn chương chữ
nghĩa phối đoạn là do Julie viết. Tôi chỉ là
người chỉnh sửa lỗi chính tả, câu cú.
Và đề nghị đôi chút về mạch bài. Đọc
bài viết của Julie Quang làm tôi nhớ đến họa
sĩ Hà Cẩm Tâm. Cả hai đều là những người
có khiếu kể chuyện và biết làm văn hay. Đặc
biệt ngồi nghe Hà Cẩm Tâm kể chuyện ông thích
chêm vào những chữ ở đâu trên trời dưới
đất làm câu chuyện thành thú vị khó quên. C̣n
Julie là một người rất nhạy chữ nghĩa.
Mới gặp Nguyễn Vũ Khuyên bữa đầu, là
nói ngay, ê Khuyên xài nhiều từ rất là sáng tạo cao
đẳng đấy cưng. Những người như
Hà Cẩm Tâm, Julie Quang, nếu chọn con đường
sáng tác văn chương, họ có thể thành những nhà
văn rất dễ dàng.
Ăn sáng xong chúng tôi rủ nhau đi nghĩa
địa thăm mộ ông Mai Thảo. Chai rượu
Hennessey do Nguyễn Vũ Khuyên chỉ tay cho bà chủ tiệm
rựu, nữ chủ nhân tiệm liquor góc chợ ABC xe
đ̣ Hoàng. Trên xe do NAT lái, tôi kể cho Julie và hai người
bạn trẻ nghe đây là lần thứ hai tôi mua rụ
cho ông Mai Thảo. Tôi biết rất nhiều đàn bà
đă từng mua rụ thường xuyên tặng ông Mai Thảo
lúc ông sống. Nhưng với tôi đây là lần thứ
hai. Lần đầu là lúc tôi vừa bước vào làng
Văn Chương Hải Ngoại. Hôm đó tôi xuống
Nam Cali và ông Mai Thảo gọi nói để giới thiệu
với các bạn văn chương của Văn . Tôi
đă ghé ngang một tiệm ruợu ở khu Bolsa, mua một
chai Hennessey lớn, rồi đến chở ông đi đến
nhà Nguyễn Thị Ngọc Nhung có pa ty ǵ đó. Lúc đấy
ông c̣n sống ở nhà người em trai. Chưa dọn về
apartment khu Song Long huyền thoại như sau này. Lần
này đi thăm mộ ông tôi đề nghị mua chai
rượu cho ông. Julie đằm thắm cầm thêm mấy
cây nhang. Tôi quên tuốt vụ đi thăm nấm mộ
th́ phải nhớ cầm theo nhang đèn.
Những người bạn viết văn xuất
hiện trên tờ Văn của Mai Thảo ngày đó ...
như Trần Diệu Hằng, Nguyễn Thị Ngọc
Nhung, Phan Thị Trọng Tuyến, Nguyễn Thị Hoàng Bắc,
Vũ Quỳnh Hương, Trân Sa … bây giờ nơi đâu.
Nhưng họ không gửi bài cho gio-o.com. Mới đây tôi
có liên lạc với Vũ Quỳnh Hương và Trần
Diệu Hằng, nhưng họ giữ một khoảng
cách xa xa … Tôi có buồn không ? Tôi tự hỏi. Khi thấy
ḿnh làm văn chương nghệ thuật đ́nh đám thế
này mà không được một bạn văn đồng
thời nào tích cực ghé thăm. Lại ḿnh ên để mà
tự t́m hiểu và tự trả lời. Đương
đại với đại dương nơi đây tối
thui ḷng người. Làm sao em hiểu thấu?
Khu nghĩa địa có cây cao bóng mát gần phố
Bolsa. Dễ t́m và xoàng xĩnh. Mộ nào cũng như một
nào. Chỉ tấm bia bé tí. Tôi ngồi xuống nhổ vài cọng
cỏ rậm xanh. Mộ Mai Thảo ráo hoảnh không cả
một que nhang cùn. Nguyễn Vũ Khuyên chắn gió khéo léo thắp
nhang. Julie vờn rượu Henessey xuống tấm bia.
Rượu ngập. Nắng mười giờ lung linh. Màu
ngân nhũ nâu quyện kim nhũ vàng óng của rượu
chảy tràn. Những ngón tay của Julie duỗi thẳng
xoa nhẹ lên như đang nhập dàn chơi cầu Cơ
thăng giáng.
Bỗng nhớ câu thơ của Nguyễn Bính có chữ ngân nhũ:
Thế nhân mắt
trắng như ngân nhũ
Ta với nhà ngươi cả tiếng cười
Người ơi! Hề người ơi!
Người sang bên ấy sao mà lạnh
Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi.
(Nguyễn Bính, Hành Phương Đông)
Tôi gúc gồ ra khúc thơ trên net. Thấy nơi nào cũng chép lại bài thơ như vậy. Sao tôi nghi câu “Ta với nhà ngươi cả tiếng cười” thiếu một chữ, hay ai đă đổi một từ nào chăng?
Ngân nhũ, chữ của Nguyễn Bính không là ngân nhũ phát ra trên mộ bia Mai Thảo hôm chúng tôi đến.
Đẹp thổn thức. người ảnh trẻ NAT nói như thế. Và xách máy h́nh bấm lia lịa. Trước, Mai Thảo có bà hàng xóm ở cạnh, là ca sĩ Thái Hằng. Nay mộ Thái Hằng đă được hốt cốt, mang về nằm cạnh chồng Phạm Duy ở Việt Nam rồi.
Julie nói thôi cúng ổng nửa chai, c̣n nửa chai qua cúng ông thi sĩ Tất.
Mộ Nguyễn Tất Nhiên t́m wài mới ra. Ở đấy chúng tôi nh́n thấy vài cọng nhang tàn c̣n chỏng chơ dưới bia đá. Như thế mộ vừa có người đến viếng và thắp nhang …
lê thị huệ
tháng Bảy. 2013
PS:
Tháng Năm ngày 19 và gia đ́nh từ Cali bay lên Boston ra trường con. Con ra trường 3 bằng. Phi Beta Kappa. Summa Cum Laude. Học tiếp ngay Ph.D ở Berkely. Sau đó vợ chồng con cái lái xe dong ruổi từ Boston qua Main, Vermont, Quebec, Montreal chơi 10 ngày.
Tháng Bảy ngày 20 Tôm Hùm và Mẹ đi Disneyland. Tôm Hùm 24 tủi nhưng vẫn mê đi Disneyland. Mà chỉ có Mẹ mới chịu đưa Con đi Disneyland khi tuổi Mẹ đă sáu bó và Con th́ vẫn như đứa con nít khờ thương nhớ kư ức tuổi thơ. 9 giờ sáng bước chân vào là Con bắt đầu ngay với thế giới của Fantasyland lướt thuyền bé tí xem It’s A Small World. Chấm dứt lúc 9 giờ tối hai mẹ con nằm lăn kềnh ra trên vỉa hè chờ xem show diễn với h́nh ảnh Mickey Mouse bay lửng lơ trong ánh sáng và nước phun lên giữa không gian rộng lớn ngoài trời. Ở giữa giữa là thỉnh thỏang Con la to lên tùy hứng. Mẹ th́ mặc kệ ai nh́n th́ cứ nh́n chúng tôi đi nhé.
Chồng nói không được đưa các thứ chuyện và h́nh ảnh Chồng Con lên net nhe.
http://www.gio-o.com/LeThiHue2.html
© gio-o.com 2013