LÝ ỐC BR
Bụi Tuyết ***
Lần đầu tiên tôi đọc thơ dịch của Lê Nghĩa Quang Tuấn trên Gió O tôi rất ngạc nhiên. Tôi ngạc nhiên vì nhà thơ trẻ, học vấn tại Mỹ từ nhỏ, mà ngôn ngữ dùng giọng điệu rất Việt Nam. Dịch thuật mà, tại sao phải giữ giọng điệu và từ vựng Việt Nam ? Nhưng mà tôi vốn thích lối dịch thơ văn như vậy.
Trên Gió O cũng còn vài người dịch văn chương rất hay theo cách đó, như Nguyễn Thị Hải Hà chẳng hạn.
“Translation is not a matter of words only; it is a matter of making intelligible a whole culture.”
“Dịch thuật không phải là tình trạng của con chữ mà thôi; nó là tình trạng của trí thông minh trên toàn nền văn hóa.”
Anthony Burgess
Bụi Tuyết
Cách con quạ đen
Rũ xuống thân tôi
Một màn bụi tuyết
Từ cây ngô đồng
Từ trái tim hồng
Vui buồn thay mặt
Và cất giữ lại
Một ít ngày xưa
Lều Chỏng
Mưa nói với gió,
'Tao đạp còn mày lôi đầu.'
Hai đứa đánh đập tan nát luống hoa
Những đóa hoa rạp xuống,
Và nằm chỏng như lều--mà chưa chết.
Tôi biết hoa cảm thấy gì.
Rất tiếc, Lê Nghĩa Quang Tuấn từ giã cuộc chơi hơi sớm. Nếu không, Gió O và văn đàn Việt Nam Hải Ngoại hẳn còn nhiều tác phẩm hay khác trong phạm vi dịch thuật thi văn.
(*** Bụi Tuyết, Dust Of Snow. Lều Chỏng, Lodged. Nguyên tác: Robert Frost, phiên dịch: Lê Nghĩa Quang Tuấn.)
http://www.gio-o.com/LeNghiaQT/LeNghiaQuangTuanDich2April2018.htm
Northwest, cuối Hạ 2019
LÝ ỐC BR