tranh:Lê Nghĩa Quang Tuấn

Lê Nghĩa Quang Tuấn

xyz

"mày phải coi chừng những thứ mà thằng da trắng thích."

-một thằng da đen

 

cách cách từ

đẹp là cảnh, là tĩnh vật, là màu sắc rực rỡ hòa lẫn. sang là người, chỉ một màu nổi lên.

tôi cúi xuống đất lượm tấm giấy quảng cáo cho tiệm xâm mình của mấy chàng trai vừa khai trương bên kia đường, cất kẹp vào chính giữa cuốn tiểu thuyết đang đọc dở dày hơn bảy trăm trang; rồi tôi làm cho họ một bài thơ. Humble Beginnings, đó là tên của cửa tiệm. bài thơ tôi làm xong liền xóa đi. khiêm tốn. xóa. bài thơ cùng tên, Những Khiêm Tốn Khởi Đầu. hy vọng là cửa tiệm làm ăn phát tài. ai sinh ra cũng trần truồng, cũng khóc. nhưng khiêm tốn thì...

vẽ căn bản là động. thuộc về tay, và mắt. cái cảm giác thống khoái cực độ chỉ xảy ra trong vòng mấy giây. vì vậy, thời gian chuẩn bị trước khi vô tranh rất là quan trọng. chuẩn bị càng lâu thì dư âm của cái trạng thái ngất ngây sung sướng ngân càng dài. nhưng cái tôi đang nói có lẽ là không phải vẽ, mà là họa. tôi không vẽ. không bao giờ.

trái tim bị lưỡi câu hình chữ c móc ngang, nhỏ ra ba giọt máu. lâu ngày, phai màu, ba giọt máu nhìn thành ba giọt nước.

mỗi tác phẩm là một cái xác chết, có người đã nói. với tôi, tác phẩm thuộc về người ta. xong thì nên tìm cách tải nó đi, không nên giữ lại. chỉ nên giữ tranh của người khác; ngay cả những người không bao giờ ký tên.

họa sĩ, chỉ là cái/một danh xưng.

hai màu trộn vào nhau sẽ cho ra một màu mới. ba màu mà trộn vào nhau thì chỉ thành bùn. nhưng công thức này chỉ thích đúng cho màu dầu, màu của cổ xưa. còn loại màu mới, acrylic, made in usa, thì hình như không màu nào trộn chung được với màu nào. mỗi màu đã được pha sẵn. chỉ trộn được với màu trắng, khi muốn nhạt đi. tôi biết một họa sĩ thứ thiệt chỉ dùng acrylic làm nền.

tôi không bao giờ muốn dùng sơn dầu hay màu nước. sơn dầu đẹp, lung linh kỳ diệu; nhưng sơn dầu nhiều mùi. lại là mùi độc. họa sĩ nào không chịu được có thể bị nó ăn mòn vào da thịt. vào óc. rồi điên loạn và có thể tự thiêu hủy. màu nước mình không làm chủ được nó. nó muốn đi đâu thì đi. mình chỉ biết đi theo, và chờ đợi phép lạ của màu sắc xảy ra. không vui.

Old Men with Tattoos, tựa đề một bài thơ của một cậu bé, viết vì quá buồn. trong các kiểu, trái tim bị mũi tên xé ngang là được nhiều người yêu cầu nhất. và chữ mẹ. đau nhất là trên mặt sóng lưng, chổ ngang vai, ngay dưới gáy. chổ này da mỏng. nhưng có lẽ cái đau tăng lên vì lúc xâm người ta không thấy đầu mũi kim đang xé đâm vào da thịt mình.

trong toàn bộ thân thể, bàn chân là khó vẽ nhất. muốn vẽ cặp mắt cho ra hồn, thì phải có tài. vẽ chân dung thì cần phải có khả năng nhớ, không phải nhớ các chi tiết trừu tượng mà là hình tượng. khả năng này ai cũng có, nhưng ít người chịu phát triển. cách tốt nhất để phát triển trí nhớ hình tượng là tập tưởng tượng. hoặc làm như những người da đỏ thường làm: bắt giấc mơ.

 

cái không có ở đó

nó không hỏi tại sao, mà là thật không; khi nó cúi xuống nhìn. câu hỏi làm nó nhảy vọt từ cảm giác té sang cảm giác rơi. và nó bỏ chạy về nhà. hai mươi năm không bước chân ra khỏi phòng.

cái đó.

rơi là chuyển động, gồm nhiều trạng thái: sợ, ngây ngất, sướng, rồi mất hút. dợn.

có lẽ nó sẽ không bao giờ sẽ không bao giờ bước ra khỏi căn phòng u ám này đây là nơi nó sẽ chôn chặt bốn bức tường bây giờ dán giấy đỏ màu một ngày những ngày tới sẽ thay đổi sẽ thay đổi sẽ thay đổi màu căn phòng không có sự sống đôi mắt của ai cái màu vàng kim nhũ hắt hắt bóng đèn bức tường chụp xuống nồng nàn và hung tợn nhưng đẹp ơi là...

thời gian quay như một cuộn phim chậm. toàn bộ kỷ niệm đóng băng. sau cái nhìn. những chi tiết không đường ra, không thành được những câu chuyện. thức dậy. đánh răng. rửa mặt. ăn. uống. rồi ngồi nhìn. rồi đi ngủ. khi ngồi nhìn nó không bao giờ mở miệng ra nói. cái ranh giới giữa cái sướng dậy và cái tàn đau chỉ một lằn mực đỏ; cái tàn đau nó không bao giờ biết. bên ngoài cửa sổ đứa con trai và thằng bạn đang ghé mặt nhìn vào.

tàn. và đau.

mới đầu thì nó nghĩ, một mất mát. nhưng rồi cả xóm đều biết, và nó trở thành một hiện tượng. rồi cả làng, cả quận. và tiếng đồn lan xa tới tận đâu đâu. một ngày có hai con chim từ đâu không biết bay vào phòng và đậu lên trên mặt bàn, và hót; thì nó mới hoàn toàn tin. rồi người ta tới trồng cây xanh hai bên con đường dẫn vào nhà nó.

căn phòng ít ánh sáng lẽo lạnh và úa tàn úa thiếu sinh khí u ám nhợt nhạt nhợt mạch sống là ở đâu từng mảng đỏ rớt rớt đỏ từng mảng nhợt nhạt úa tàn phòng căn lạnh lẽo ánh sáng ít ít úa tàn thiếu sinh khí nhợt thiếu mạch sống mảng đỏ rớt tàn úa sinh khí rớt tàn đỏ úa thiếu ánh phòng sáng mảng mảng rơi tàn đỏ úa đỏ đỏ úa tàn thiếu ánh sáng đỏ thiếu nhợt tàn úa đỏ căn phòng úa đỏ thiếu ánh sáng đỏ nhợt nhạt đỏ thiếu ánh sáng đỏ úa tàn đỏ thiếu sinh khí đỏ rơi phòng căn ánh sáng thiếu u ám đỏ

đứa con trai và thằng bạn đã bỏ đi. nó thò bàn tay xuống, vì là thói quen. còn hai con mắt vẫn nhìn đăm đăm về phía cánh cửa.

 

buồn như con gái

tôi nghèo nên tôi buồn
tôi buồn nên tôi làm thơ
tôi làm thơ nên tôi nghèo

tôi nghèo nên tôi làm thơ
tôi làm thơ nên tôi buồn
tôi buồn nên tôi nghèo

tôi nghèo nên tôi làm thơ
tôi làm thơ nên tôi buồn
tôi buồn nên tôi nghèo

let my people go...
let my people go...

u ú u ù u...

 

căn phòng người thám tử

I.

rằng thì. và. là. là.

khi. như vậy. và không. không. không lẻ. hay. như một. và tuy không. và không và hai như thể là một. da trên da.

một mình đi như, tìm và, như thể là không. đó và như thể và là không thấy tìm như cho hai và một. hai và một. hai. cho thấy. thể như. tầm.

a là a, cho biết nhưng không thể và đó. tập làm. chìm tạm. hay thế. như mưa. mưa. mưa. buổi sáng. chìm. tạm. ngôn ngữ là. ngôn ngữ. đi. và thì như có. hảm thực. ngây. lạt. mình ngó như không. và thấy. một đi. lại lại. lại. em trong tôi. em trong tôi.

mồ hôi của. ai?

II.

em. nằm. nằm.

tám rô. mười chuồn. ba chuồn. bảy cơ. mười cơ. tám bích. hai bích.

hai bích?

căn phòng quay nghiêng chín mươi lăm độ về phía. rằng như tôi. cây. xác thật. ừ. thì. đôi là có sẽ. vả thì. đối thoại. cựa. quậy. cánh tay và. úp ngửa. bóng. sáng. đèn. em như sẽ. một chiều. cây. cây. em. em. trong. trong. trong tôi. chín cơ. tám rô. mười cơ. bốn rô. đầm bích. em. em. nằm. tiếng động. downtown. căn phòng ở tầng thứ.

đó thì rằng. như. em quay. ly. ly. vì thế, và. chi. mù hoa. pháo. đậm. đặc.


III.

thằng bé đứng xoay tròn một mình giữa lòng đường phố -cười.

căn phòng. cửa. và thì. em. lưỡi của. vùa hạt. dốc. gì có mà thể. em. em. đặt lại. xuống. già cơ. cây. móc. một thật. khi mở mắt ra em sẽ. đưa. bấu chặt. bàn. cánh. dòng. em. đêm. đêm. đêm. cánh. em. nhói. gục gục. vói. bám. em là. môi khan chảy nhựa lòng đường bước chân đạp mạnh, tôi. cửa. cánh. đóng. xuống. và. đêm. mùa bán thể thể là như. trật. nhà đường, số. em. cánh. tay. ngón. không. em. em. em, em. của. thế. dù. là. như. cúi. một. một. mùa không mây từ. club thick. a nhân a.


IV.

chăn. gối. gối. người. em. em. dạ. xạ. gối. gối. tay. tay. đêm. đêm. đêm. gục. gục.

phạm. khi em.



 

nhìn xa là viên kim cương nhưng khi lại gần chỉ là hạt nước mắt

 

khi tôi đến đây thì thành phố này đã già gần một trăm hai mươi tuổi. tôi là người thuộc đợt thứ tư. những người đến sau khi thành phố đã có tên. đã mang ít nhiều tai tiếng. nhà văn không có tác phẩm. họ gọi tôi như vậy ở đây. nhà văn của đàn ông. nhà văn yêu đàn ông. nhà văn đẹp trai. nhìn hiền mà dữ. nhà văn bốc lửa ngầm. nhà văn muốn được. nhà văn muốn là. họ gọi tôi vậy. và tôi đều gật đầu. chưa hiểu rõ hết những ẩn giấu đằng sau những cặp mắt đó. nhưng tôi biết họ đón tôi như một người anh em. và như vậy tôi cũng là nhà văn của những người anh em. yêu chúng tôi đi rồi chúng tôi sẽ cho một tác phẩm. họ dụ ngọt vào tai tôi. thành phố có những người đàn ông đứng ôm chặt cứng lấy nhau giữa những buổi trưa hè. đàn ngỗng cổ đen di cư xuống từ phương bắc. chúng ở lại. lấy nhau. rồi sinh ra một bầy con ngỗng con lớn lên không muốn bay về. giữa thành phố có con đường cái hai bên đầy những chùm hoa màu tím và những chùm hoa màu hồng. chúng nở cạnh bên nhau. hết cả mùa xuân. yêu yêu chúng tôi đi. họ lập lại. thành phố vào mùa đông rất lạnh. gió hoang thổi luồn ra từ trong lòng đất. nhưng mấy năm nay thì gió bớt lạnh đi. năm trước có những con chim cánh xanh từ đâu bay tới. vừa bay lượn vòng vòng vừa la toáng khắp cả bầu trời. chỉ mấy ngày rồi chúng bay đi mất. không ai biết về đâu. còn những con chim của thành phố này thì không biết hót. khi chết xác chúng không rửa mục. thịt khô. cứng và tan đi. chỉ để lại lông. xương. và cánh. thành phố không có xe. chỉ những con ngựa mắt buồn. kéo những cổ xe trống. rỗng. không người ngồi. những con ngựa đứng yên lâu ngày nên hai vai trước khụm xuống. đầu không ngẩng lên. đêm đêm có tiếng những đôi giày đinh của những người đàn ông săn tình gõ trên mặt đường. thay cho tiếng chân ngựa. phải yêu trước cái đã. rồi mới cho. họ lại nói. rồi lại phá ra cười. những người đàn ông đứng ngồi thành hàng dọc trước hiên quán rượu. vào những đêm trăng sáng. còn những đêm không có trăng. trời tối đen. thì chỉ lưa thưa một vài người. những người này xích lại gần nhau. tụm thành một nhóm. có lẽ để cho ấm. tại sao họ không vào bên trong thì tôi không biết. những người đàn ông ở đây cạo râu ba ngày một lần. những người đàn ông mặc quần trắng. áo trắng. đội mũ cao bồi. và những đôi giày đinh làm bằng da cá sấu. thường là vào một chiều nào đó không định trước. họ tụ tập trước hiên quán rượu. và chia nhau những chai bia sủi đầy bọt. tay họ để trên vai nhau. hoặc ôm lưng eo. tay họ khô. và cứng. yêu chúng tôi đi. yêu như vầy. rồi họ hôn nhau ngay trước mắt tôi.


 

contends: 1.25 fl. oz. (3.5 ml)


cc con c.
cc con cu
cm con mẹ
ct chó trết
cct còn cho trơi
ckt chơi không thích
cv cọng việt
cs cọng sản
ccvc con cọng sản

 

1.

rát. bỏng. ngày tận thế, chúa nói: mày đi trở lại địa ngục. chưa cho vô. đồ lì.

papi! papi!... @ u 2! chơi gì kỳ. nghệ thuật không phải là sáng tạo. sáng tạo là làm cái gì mới. là nguyên thủy. một. và duy nhất. có một không hai. chưa bao giờ có mặt trên trái đất này. nghệ thuật là bắt chước. cái thứ hai. là bản sao của sáng tạo. là khuôn mặt bên kia gương. hình hài của chúa.

ừ, mày không có ngu. con rắn nói.

nó nói. chúa cho con một cái gì khác để chơi. chơi cái này chán. rồi nó vất trái táo đỏ vào thùng rác.

khi chơi. không được chơi một mình. phải chia sẻ đồng đều. mỗi đứa cắn một miếng. rồi phải đưa qua cho đứa khác. đứa nào nhỏ được cắn hai miếng. vì miệng nhỏ hơn. xong phải chùi tay chùi miệng sạch sẽ. đừng ở dơ. dơ là chứng tỏ mình không văn minh. thiếu văn hóa. ai cũng phải có văn hóa. không có văn hóa người ta kêu mình là mọi rợ. mọi rợ là mấy người ăn xong không rửa tay. là những người rửa tay không xà phòng. dĩ nhiên. dĩ nhiên là là đương nhiên. không nói cũng phải hiểu. nó quăng trái táo vào thùng rác nhưng lại thấy trái táo trên tay mình. nó quay sang. con rắn nói, mày thích trình diễn. nó lại quăng trái táo vào thùng rác. và thọc hai tay giấu ngay vào trong quần. ăn gì mà ăn nhiều thế. xập cả gia tài. táng gia bại sản. nó nhìn nồi cơm và òa ra khóc. không có mưa bay trong thành phố này. sáng tạo là cho ra. ỉa, đái và và... he he he. và nó lại òa ra khóc.

điên trên giấy tờ thôi. vô tới trong này thì phải tỉnh ra. cho má nó nhờ. ngụy tạo. cái cuối cùng đè cái thứ nhất. nó ngồi xuống. và con rắn nói: ừ, mày đâu có điên. họ treo cổ những người đàn ông da đen ngay giữa công viên thành phố. đi đi mày. thủ tướng là người điều động đám đông. ai cũng đặc biệt. không còn ai làm người bình thường. bình thường là đi ra. đi vô. rồi ngồi xuống. bịt hai lỗ tai lại. đi đi mày. cái trung tâm giờ đã chuyển ra phía bên ngoài. con chó bỏ bước thứ hai, nhảy liền sang tới bước thứ ba. vì nó biết trước. ngu gì không

đi. đi đi.

nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe. nói to lên không họ không có nghe.

công thức gồm hai trái cà chua. cắt. bỏ hột đi. đập hai cái trứng. chỉ lấy tròng đỏ. vì nó là tròng đỏ. bỏ đường. đường. đường. đường. đường. rồi khuấy lên. cà chua nhiều sinh tố. nước ngọt lấy từ trong suối. nước bản chất là lạnh. là vô tính. tri giác. nó nói. đó là giác quan thứ bảy. và con rắn cười. cho mày quả sáng tạo.

đi đi. hai phía trước. chữ nghĩa sinh ra sáng tạo. sáng tạo sinh ra cái gì gì. mặt trăng và thơ. con trăng. trăng. và một trái gì đó tròn tròn sáng sáng. trên cao. hoa quỳnh nở rộ về đêm. khi nó đã đi ngủ. và nó ngắm cánh hoa bằng cách nhớ lại. bức tranh. bức hình. cuộn phim. và bây giờ là cuốn băng. tất cả cũng vì con người đòi lên tiếng. khi tiếng nói của nó phát ra từ cuộn băng. thì nó im lặng. ngồi ngó vừa nghe chính bản thân mình. đó là bản sao của nó. hiện lên trong cuộn băng là nó. và nó cười. ông già rụng răng.

mv mỹ viện
mt mỹ tâm
mt mỹ tiền
mtt mẹ thấy tiền
msg mày sài gòn
mm mẹ mệt
m mẹ
mm  mẹ mẹ
mtkh ...

nghiến chặt hai hàm răng. hai tay nắm chặt. môi mím lại. da thịt tím ngắt. khói xịt ra từ hai lỗ tai. mắt nổ đom đóm. mũi phập phồng. chân đạp thình thịch. hai bên màng tai giật giật.

2.

không. không. không. nó la lên. rồi cầm cuốn sổ tay bỏ đi về phía bên kia. trời nóng. cởi áo trong ra và cất vào. chỉ mặc áo đồng phục. bên ngoài. nghe chưa. phải nghe. không nghe không được. uống nước nhiều vào.

nó cầm trái táo trên tay đi kiếm. con rắn nói: ừ, mày đâu có đen .

mm mẹ mìn
ms mai sốp
msg mạt số ...
mk mẹ kiếp
mr mạt rệp
mmr mạt mạt rệp
mskt mà số không thấy
mm...  ma sốt mạt mạt.

hoài nghi là không tốt. phải tin. một ông nói. ông kia đứng nhìn nó trừng trừng. người đàn ông quay qua nói tiếp. nhớ là tới đó thì phải giấu cánh đi. rồi họ đi ra. nếu ai không hiểu được những điều gì chính mình đang nói thì nên nói lớn lên. rồi thâu lại. trời nóng quá. những chiếc lá trong vườn cong lại. trong bức hình, người ta chỉ thấy những đóa hoa và những cánh bướm, không biết chiều chiều có con mèo len lén bò vào và chồm mình ngồi chờ. vất vả quá. nó nhìn xuống trái táo đỏ trên tay mình. đi nhé. đi đi.

 

trại trùm mặt

người anh em mở trói hai cánh tay tôi ra. trùm mặt tôi lại. căn phòng nhỏ, chật. bên trong, những người đàn ông
ngồi
nhìn ra.

những đôi mắt
trống
rỗng. mù không. sa mạc.

đêm thở.
nặng.
khò. khè. những đôi
mắt trống rỗng. đen. đen. đêm nhục.
đen.

đen. bóng. mặt. đêm.

...

 

... người đàn bà cúi mặt đi lên từ phía dưới con đường... bà chợt dừng lại... bà nhìn lên... nhìn xuống... rồi bà bước ngang qua... tới chính giữa đường... bà lại dừng lại... bà lại nhìn lên... nhìn xuống... rồi bà lại bước... qua tới bên này đường... bà quay người lại... rồi bà cúi (gầm) mặt tiếp tục bước đi ngược về phía cuối con đường...

 
 

© 2006 gio-o

đọc các sáng tác khác của Lê Nghĩa Quang Tuấn