Lâm Hảo Dũng
Phật Khúc Cuồng Ca
Đâu sách ngày xưa mộng mỹ nhân?
Còn chăng dâu bể bóng phù vân
Lên chùa nghe giảng Kim Cang tạng
Lại ngỡ thân phàm chuyển pháp luân
Hỏi gốc thông gìa hỏi lá phong?
Trăm năm còn lạnh rét vô cùng
Bỗng mơ ngọn lửa trời tam muội
Đốt cháy tan tành bụi sắc không
Thấy em tha thẩn bên đồng nội
Hồi hướng liên hoa mấy đọan rời
Chiều cõng buồn bay lên bát ngát
Mưa đầm hạt nước chảy không thôi
Thời gian vàng vọt kiếp phù sinh
Một tối thầm nghe kể chuyện mình
Bóng ma tội lỗi còng lưng khóc
Tăng chúng quay đầu, qủi khiếp kinh
Nào những lời thơm ru dáng hoa
Chết không ngăn được những tâm tà
Trăng sao là của thời bay bướm
Địa ngục là khi em bỏ ta
Có lúc cuồng điên mộng Lão Trang
Thèm dăm cốc rượu bước hai hàng
Ngoảnh trông thế sự cười như khóc
Rồi bỗng xây mồ mặc áo tang
Ngồi hát nghêu ngao cạnh lũ trâu
Ngư tiều canh mục khác gì nhau
Uống chung bát nước giang hà thủy
Nghe điệu thanh bình tung vó câu
Trong đầm Vân Mộng bầy tiên nữ
Đang dạo thuyền trăng xuống Ngũ hồ
Nhạc vẳng lên cao sầu chở nặng
Dòng sông Dương Tử xác người đưa
Ba Thục ngùi trông cuối đất Mân
Lửa thù phương Bắc đốt Hoa Nam
Ai lên Hợp Phố thăm rìu đá?
Nhắn hộ bầy chim vượt Cửu Chân
Lạc Việt về Nam giục trống đồng
Xâm mình kẻ mặt nghịch giao long
Nghìn thu liệt nữ ngời sông Hát
Thành Cổ Loa tan hận nỏ thần
Hai trăm năm Lý duyên nhà Phật
Sông núi bừng lên nhả nhạc thiều
Đâu thuở thiền sư ôm bóng đá
Bên khe hờ hững lũ chim kêu
Thanh tịnh run theo từng sợi tóc
Chiều hôm mây trắng lững lờ bay
Gởi hương cho gío kinh cho sải
Phật của tăng và hoa của ai?
Bồ Tát thời nay bước gập ghềnh
Trên đường nhựa trải rất gian truân
Áo không người vá thay tơ lụa
Chuông mõ khoan thai lạc mất dần
Và thấy trong từng mỗi chúng sinh
Bệnh như hạt cát bến sông Hằng
Bởi chưng phù thế thiên đường dựng
Hoa tạng đời sau mất hiển linh…
Lâm Hảo Dũng
http://www.gio-o.com/LamHaoDung.html
© gio-o.com 2019