Kệ Sách ĐMĐ.
ĐOÀN-MINH-ĐẠO
KỆ SÁCH
Lời tri ân nhân đọc các biên khảo triết, sử
của các học gỉả Đào-Trung-Đạo và Ngô-Bắc.
Hăy giữ nguyên b́nh yên của chúng ta
Và cánh đồng ngữ âm thầm nở hoa
Không gian ră rời chạng vạng
Sáng rạng ngày hay vẫn c̣n đêm
Nào giọng líu lo chim chiền chiện hay tiếng sơn ca
Bóng nước bờ kinh tuôn tở mở ngoài khung cửa
Nàng tháo tung ra cho đôi cánh chàng chao đảo trước ngày
Kệ sách cứ đóng lại
Kệ t́nh cho cuộc hành quyết bắt đầu
Kệ sáng cứ tràn vào và đời ta ra đi mất hút
Trang thơ trôi chấn động những đám mây kí ức của rừng
Sư thỉnh chuông thiền tập
Kệ chung trà ngân măi
Kệ tuần nhang chen vai với những cây rừng
Hoàn sinh tính danh từng kiếp trước
Dầu ngón tay miết vào giấy cói từng trang
Thời gian chảy thành những ḍng sông thoại
Thanh sử hăy nhận ch́m những dàn khoan tiềm phục
Mặt khách trú con chiến mă thành Troy
Phủ tờ kinh giấy dó đàn chay oan hồn lẩn khuất
Mà xa lánh hư thuyết chữ vàng ma mị
Sa lầy trống vắng mênh mông
Phải chăng hoàng hôn hay rạng đông
Cùng hiện hữu như âu lo trấn an ta từng ngọn đèn điểm sóng
Trừ phi ta bay theo dưới cánh hải âu
Bằng sự khôn ngoan sắc như móng vuốt chim ưng
Sao những bàn tay nhân gian không t́m nhau sưởi ấm
Để rừng thường che lấp
Xin cho tôi quên những mảng trăng phần phật căn nhà trước gió
Từng nhịp từng nhịp lời bộc bạch
Mẹ cần lao xốc vác vấn tóc trần bỏ mối
Rất exotique như khuôn mặt kư họa gợi h́nh thiếu nữ Đông Dương
Nhập sử ghi nhà đương cục
Người con gái quê ta bắt trồng đay cho Nhật
Đêm đă phủ chiếc áo choàng gai nhặm lên vai tổ quốc
Mất mùa đói khát thảm thương
Nhập nḥe lăn xe xác vương hồn ma phố cũ
Dạ khúc mù với từng câu đối điểm
Chiếc đập bồi bốn cổng nhẹ tênh
Xác người như xác cỏ
Những tấn tuồng trên kệ sách
Những vở kịch dấu đầu và đuôi
Vẫn c̣n chỗ hở
Không biết toà nhà địa dư đă cháy bao nguồn thư tịch bản đồ
Ta măi như tên hề bị đè trong đổ nát
Kệ những sách c̣n trên kệ hoặc vương văi hiên thư
Lời giă từ như Đóa hồng người đă tŕ giữ măi tận đỉnh cao
cho đến kỳ cùng bao đối kháng . *
ĐOÀN-MINH-ĐẠO
Father’s Day, Ocean Front.
Newport Beach . 2014.
*”Il maintint la rose au sommet jusqu’à la fin des protestations.”
René Char, Maurice Blanchot, Nous N'eussions Aimé Répondre...
http://www.gio-o.com/DoanMinhDao.html
© gio-o.com 2014