Trịnh Y Thư

 

Ẩm Ướt

 

Ẩm ướt đôi khi cũng thú vị

bầu trời ướt làm tôi lười biếng

môi em ướt làm tôi nao nao.

 

Tôi chờ đợi một ân huệ cuối

hấp hối niềm đau trong cơn hoan

lạc như âm vọng dội về từ miên viễn

một ngày qua đi một ngày chịu tội

như chiếc bóng đổ dài.

 

Một khi chân trần đi qua bãi mộ

sẽ có lúc bước chân tôi gục ngã

với gai nhọn và cạm bẫy đợi chờ

như loài thú không cất nổi tiếng kêu

lạc loài giữa trăng mù thương tích.

 

Âm vang châu thổ thảng thốt bên bờ huyệt

tôi vẫn cưu mang đời bức sinh

đi giữa cuộc đời huyên náo

mà ngỡ bóng mây trắng u hình.

 

Và tôi đợi bóng đêm

những đêm trời ẩm ướt

ban xuống tôi ảo giác cuộc đời

như dòng sông chảy miết.…



 

Trịnh Y Thư

 

© gio-o.com 2014