tranh: lê thị quếhương
nguyễn thùy song thanh
CHUYỆN CỰC NHỎ 3. CUỘC HẠNH NGỘ THÔI ĐĂ VỮA
Như cục đá từ trời hoang rớt
Như hạt bụi từ đám thiên thạch ô nhiễm ngừng bay bất chợt
Ông rơi xuống pḥng khách
Mắt trần không kính lăo không kính cận
Him him hấp háy
Khách nh́n chủ nhân như camera quan sát
Nơi hang ổ các quan ác
Nơi các siêu thị coop mart pḥng kẻ gian
Áo đen quần xám rũ
Khoác lên tâm trạng sầu muộn di căn
Xa xăm mà cực hút
Bà biết đối phương đang lặng lẽ ḍm dơi ḿnh
Tĩnh nhiên rót nươc
Chăm chăm nh́n - màu trà hổ phách
Những viên ô long đang bung thơm
Bà lắng mũi nghe hương
Ngắt sợi nước giũ âm rơi róc rách
Bà ngẩng lên. Thoáng chựng
Trên đôi mắt khách bỗng là cặp kính sậm
Bây giờ thực sự là cặp camera có độ phân giải cao
(Bà nghĩ) đang hoạt động hết công năng ghi h́nh
Lẽ ra tới phiên bà ngắm nh́n
Đôi mắt người ta không che kín
Coi khách đáng yêu cỡ nào
Thật thà cỡ nào
Ranh ma cỡ nào
Đóm lửa t́nh yêu ngủ yên trong tim bà sẽ bùng lên
Hay tắt ngấm
Bởi những tiết lộ
Từ hai lỗ đen vũ trụ đó
Bây giờ đă bị chắn lối ḍ t́m
Ôi, bà đă mong mơi biết bao nhiêu những kỳ diệu
Ẩn tàng
Biết đâu sẽ phóng lóe sững ngạc
Sự bất khả như một ḷ xo tự động
Bật mênh mang nỗi thất vọng
Buồn rượi nhũn nhặn nữ chủ đứng lên
Khách ngơ ngác lựng khựng
Vướng víu một chùm dấu hỏi vô h́nh
Không gian giăn ra vô dụng trống tênh
thời gian ngưng đọng tức tưởi
Nơi bà cuộc hạnh ngộ thôi đă vữa
Nơi khách một lư do tầm thường nhưng bất thường
Chập chờn - bí ẩn
Ông nghĩ măi không ra
nguyễn thùy song thanh
http://www.gio-o.com/NguyenThuySongThanh.html
© gio-o.com 2015