photo: NAT@gio-o.com/


Nguyễn Ngọc Hải
 

HÌNH NHƯ TÔI VÀ CHÚNG TA ĐANG CHẾT

nếu chiến tranh là một trò chơi của thần linh
mà loài người chỉ là một công cụ thí nghiệm
tôi không có ý kiến gì

nếu chiến tranh là một trò chơi của quỷ dữ
mà loài người chỉ là một công cụ thí nghiệm
tôi không có ý kiến gì

nhưng nếu chiến tranh là một ván cờ của một nhóm người hiếu chiến
ở đó con người chỉ đóng vai trò là những con tốt thí
để phục vụ những mục đích đê tiện và hèn hạ
tôi phải có ý kiến

Ai tình nguyện chịu trừng phạt?
Ai tình nguyện chịu hứng bom?
Ai tình nguyện hứng chịu những quả rốc két?
Ai tình nguyện hứng chịu những quả tên lửa?

Thượng Đế đã chết
chẳng còn ai trên đời này chịu nhận khổ hạnh, đớn đau, cái chết vào mình để mong xoá tan đi tội lỗi của thế gian

tôi và chúng ta đang bàng quan nhìn trò chơi chiến tranh đang dạo bước trên thân xác những thường dân vô tội
tôi và chúng ta vẫn đang đánh chén no nê hoà bình bằng những bữa tiệc thịnh soạn

cả thế giới đang đứng nhìn chiến tranh bằng sự lạnh lùng và thờ ơ

tôi không tin lũ người suốt ngày rao giảng về nhân quyền
tôi không tin lũ người được gắn mác cứu hoà bình thế giới
tôi không tin lũ người vờ vĩnh xót thương cái chết của thường dân bằng vài giọt lệ giả dối

tôi nguyền rủa những lời tuyên bố ngoại giao sáo rỗng kêu gọi hoà bình
tôi nguyền rủa những nghị quyết chấm dứt xung đột hời hợt hòng xoa dịu dư luận
tôi nguyền rủa lũ người đang tự phong cho mình sứ mệnh cứu vớt hoà bình thế giới

tôi và chúng ta không làm gì hết!
tôi và chúng đang xem chiến tranh như xem một siêu phẩm giải trí của Hollywood

hình như thế giới này đang chết
trong tiếng cười man rợ của chiến tranh

hình như thế giới này đang chết
trong mùi thịt khét và máu tanh!

hình như tôi và chúng ta đang chết
trong tiếng kêu rên xiết của hoà bình!

 

MẶT NẠ

một ngày tôi xếp những mảnh vỡ khuôn mặt mình vào trong ngăn kéo lương tâm
tôi phải sống chung với chiếc mặt nạ do chính mình tạo ra
sự giả dối
lừa lọc
gian manh
tôi dùng làm bột màu
tính ích kỷ
vô cảm
tham lam
tôi dùng làm khung nền

ai đó nói xã hội đầy bất công
tôi phản đối
anh ta đang nói bằng chiếc mặt nạ đạo đức của mình
ai đó nói xã hội còn nhiều kiếp nghèo đáng thương
tôi phản đối
anh ta đang bố thí sự giàu có lòng nhân đạo một cách đáng ngờ của mình
ai đó nói chúng ta phải cải tạo thế giới
tôi phản đối
anh ta nên cải tạo bát cơm của mình trước khi mong muốn cải tạo bát cơm của người khác

ai đó nói loài người đang đánh chén thịt xương của nhau
tôi đồng ý
vì tôi đã ăn thịt tôi
và những kẻ yếu thế, nhỏ bé hơn tôi
(và tôi tin đồng loại của tôi cũng vậy)
bằng những chiếc mặt nạ của quỷ dữ

một ngày khi đi ra đường bạn bắt gặp những khuôn mặt thú vật
đừng sợ!
đó mới thực là bộ mặt thật không hề được tô vẽ, không hề phải lấp liếm của những người đã đang và sẽ phải sống trong một xã - hội - mang - mặt - nạ

 

ĐÀO TẨU

như một kẻ phạm trọng tội trốn thoát khỏi lưới pháp luật
tôi đào tẩu khỏi em
đến một nơi chẳng ai biết tôi là ai

không buồn
không giận
không ghen
không nhớ
không khắc khoải

tôi muốn mình được tẩy não khỏi ký ức về em
sự vụng về của tôi
sự thô kệch của tôi
sự muộn màng của tôi

tôi thách đấu trong tưởng tượng bằng súng với kẻ tình địch của tôi
người em đang yêu
sau khi kẻ tình địch của tôi nổ phát súng đầu tiên trượt
đến lượt viên đạn của tôi sắp sửa bật ra khỏi nòng
em chạy tới đòi chĩa súng vào tim em nếu muốn giết người em yêu
trong khi tôi không thể bắn
tình địch của tôi đã kịp nạp viên đạn thứ hai và bóp cò
trúng tim tôi

Chúa ơi tôi đã chết
còn kẻ tình địch của tôi thì cười sằng sặc bên xác tôi
ném vào mặt tôi một bông hồng đã tan nát
của em

đào tẩu
tôi không muốn em nhìn tôi bằng ánh mắt thương cảm như ánh mắt người ta nhìn kẻ ăn mày chết no sau hàng tháng trời chịu đói

như một ánh sao băng lao nhanh qua trái đất
đã hơn một lần tôi đào tẩu khỏi em

Nguyễn Ngọc Hải
Bắc Ninh

 

© 2006 gio-o