photo: NAT @gio-o.com

 

CHU NGN THƯ

TÀU CH - khúc BIÊN HOÀ

                       Tặng anh H.K và T.N.T

 

1.

Dầu Giây chẳng thể Vây Dầu

trên toa hợp pháp nhảy tàu thành gian

buôn trong cấm vận võ vàng

ga thưa thớt gió-ghi đang bẻ dòng.

 

2.

ngậm ngùi suối Đá Trảng Bom

nước trôi về tận bãi cồn nào xa

tàu buồn rít giọng sân ga

gùi lưng gốc chuối theo ta xuống đồng.

 

3.

em qua dốc nhỏ cầu Gành

tâm chưa đại giác, lòng đành bước theo

cù lao Phố gió vẫn reo

khuất trong bóng Bụt-giảm nghèo từ tâm.

 

 

4.

phải chi dừng lại bên cầu

cho nghe tiếng sóng bồi hồi tâm can

thép nghiến ray- chạm cầu Hang

lòng ai để lại trên hàng vông gai ?

 

5.

bước ra ga để biệt người

hay ta đứng đó thốt lời tiển ta

- thời xanh, ừ chắc đã qua

thời đỏ chưa tới-thời già ở đây !

thời buôn chuyến, thời đi cày

thời đêm ga xép, thời ngày chợ chui

thời như chuột sợ hơi người

lấp ló tìm chút phẩm rơi ven đường

 

tiển ta – lữ khách miên trường

vai không quẩy nổi gió luồn hài treo !

 

 

GI  NHÀ

 

nhà xưa – vết cũ cha già

mối xông cột ruỗng – mưa sa rêu thềm

 

tưởng người – trầm mặc bên hiên

từng viên gạch đỡ nỗi niềm riêng tây

tưởng người – mưa tạt vóc gầy

áo tơi lá chuối, sầu mây ngang trời

 

nhà xưa hồn đọng nơi nơi

nâng lên tấm ngói bồi hồi ngọn rau

 

 

hôm nay, giỡ- chốn- chôn- nhau

lòng con vẫn đọng- nỗi- đau-lìa-ngàn

 

2009

 

 

PHÚC ÂM TRÊN PHÍM Ctrl +

                                              ( trích )

 

3.

rồi thôi, cành-lá-lìa-ta

chiếc-thân-mục-ruỗng, sông xa; bãi chờ

dõi ngàn khơi, ngóng thờ ơ

bóng đâu ? chim biệt mịt mờ biển dâu

 

nắng tà, thơ ném vào đâu ?

mỏi con mắt đợi- nửa câu hiện về

 

6.

muốn rẽ thôi, lối bình yên

muốn chôn cho chặt cơn điên, đắm lòng

muốn nơi giang thượng, khói sông

dẫu qua giang hạ, chẳng còn yên ba !

 

máu giang hồ - ngập trong ta

múa đường gươm vụng, thành ra vuột tình !

 

11.

tuyệt của trầm, tuyệt của hoa

tuyệt luôn cả chuyện ba hoa dọc đường

về đây, gióng khúc vô thường

phong linh đã trĩu đoạn trường nhân gian

 

về đây, rũ áo, buông đàn

bút đâu tô lại đôi hàng liễu, phai ?

 

13.

mắc chi?

ngồi vọc tình suông !

 

thơ ta

vẫn chạy tắm truồng

giữa mưa !

 

14.

hốt nhiên mắc cạn giữa đời

khi tay ai ? phiến- tơ- trời- giăng- ngang

giãy bung rọ rọng điếm đàng

cho hơi thở lại gió ngàn khơi, xa

 

sông về biển, ai về ta ?

 

18.

nắng mưa – chuyện của sầu mây

địa đàng – chính chốn giữa đầy và vơi . . .

 

19.

khi khắc bóng, lúc tạc hình

hong lòng sương sớm – thắp tình khuya , trao

 

phím rung, lộ nửa câu chào

chấm than lấp lửng – lửa nào khơi , tro !

 

21.

nơi về - lệ ấm - thân trao

ngày tha thiết - ngụ, ngọt ngào đêm - dâng

nơi về - lòng vẫn ân cần

nhan đang mùa chuyển – tư trầm mãn khai

 

( chốn đi - từ : cõi tàn phai

màu hoa gạo đỏ rực ngày đau thương

chốn đi - từ : bãi thê lương

văn chương - điếng nỗi đoạn trường – Tần đao *

án thư, sách rụi, máu trào ! )

*ngọn đao thời Tần Thuỷ Hoàng

 

22.

ở đâu bằng xứ - xót –xa

hít vô đau khổ, thở ra đoạn trường

khổ sai, cấm cố văn chương

khi đem sự thật soi đường đêm đen

 

trao thân nhầm phận thằng hèn

chín chuyên cũng nát , lăng loàn cũng tan !

 

23.

vốn đây bộ - lạc-  văn – minh

văn chương hiến tế - thay kinh cầu hồn

muốn làm cá vượt vũ môn

từ- ngôn- đích- thực- sinh- tồn , chốn xa

 

vốn đây bộ - lạc - quạ - gà

lồng son cất tiếng đồng ca ngợi, - chuồng

phượng hoàng muốn vượt tầng không

hỏi thăm lại chú ốc hương , đâu rồi ?

 

24.

ngoài – tái mặt, trong – lả lòng

ngó quanh ngạ quỷ vây vòng bốn bên

thân phơi thuỷ táng dập dềnh

non xanh – xương trắng dưới lèn đá, sâu

biệt ly giữa nỗi cơ cầu

lời ru đượm phủ ngọt - ngào - tai – ương !

 

nơi sao – lại gọi quê hương ?

 

26 .

tìm nhau, giữa cõi trời chiều

cồn xa nắng, mỏi - ráng liêu xiêu, tàn

hồn xưa ngủ đậu miếu hoang

cành xao xác lá – chim ngàn bay, chia

 

oan khiên lớp cũ, đầm đìa

chôn trong ký ức những bia mộ , sầu

 

tìm nhau , đâu biết về đâu ?

đêm – xuôi gỗ mục, ngày – đâu đâm chồi !

 

27 .

còn – như những giọt máu, khô

âm , ngăn sách lạnh cuối mồ dương gian

trang văn bức tử giữa đàng

câu thơ đứng dưới hàng hàng giá – treo,

 

tay – còng khoá , vai – cùm đeo

sống trong tối ám , chẳng nghèo tâm văn

 

ngày thu gió đậu thềm trăng

từng viên gạch toả - sáng -ngần - lưu – ly .

 

28 .

dìu nhau khép phiến đoạn trường

cho lòng mộ lạnh hồi dương sắc đời

 

câu thơ đứng giữa lòng người

hồn văn đọng lại một lời giải oan

 

em ơi, - giục gióng chuông, - ngàn

tri âm đã thức giữa hoàng hôn , xa

 

Chu Ngn Thư

(trích THƠ LỤC BÁT

[ 1973 – 2009 ]

CHU NGẠN THƯ

bìa 1 : tranh Tiếng Vọng / Echo

của hs LÊ TRIỀU ĐIỂN

bìa 4 : ký hoạ Chu Ngạn Thư

của hs CHOÉ

bản thảo in 2011

dành tặng thân hữu)

 

http://www.gio-o.com/ChuNganThuTamBietDaoNgoc.htm

 

© gio-o.com 2011