Cao Thoại Châu
Tiếng máy in giữa đêm cô tịch
Không phai mờ trên những
trang in
Đêm đơn lẻ vẫn nghe x́nh xịch
Tiếng máy in trong đêm khuya khoắt
Vui buồn ấm áp cuộc nhân sinh
Lịch sử bao lần
đổi chữ thay trang
Tiếng gió hú trên đường gươm loang loáng
Tiếng ai trên đoạn đầu đài sang sảng
Con chữ đưa đường vang vọng mấy
trăm năm
Những trang vui không thiếu
những trang buồn
Người cầm bút trầm tư trên giấy
Tín hiệu một thời xưa gửi lại
Đời nối đời trao tới mai sau
Tiếng gió đàn lất phất
mưa mau
Tiếng mùa thu rơi trên hè phố
Tiếng lao xao vỗ nhẹ thân tàu
Tiếng c̣i dài hơn một ngày đưa tiễn
Vọng phu đứng thanh
tân ngóng biển
Đá vô tư nên sóng phải bạc đầu
Người yêu người giữa vô cùng vô hạn
Để ái t́nh thành cái sống nuôi nhau
Tân An 1991
Khi giật ḿnh hỏi đâu là cố xứ
* Gửi Đỗ Kim
Không quê hương ta chẳng
c̣n cố xứ
Cây đa, bến chợ với cây cầu
Như tấm h́nh ai xóa phông đi hết
Khi tỏ khi mờ thấy được ǵ đâu
Quê hương ta chỉ c̣n
là tờ giấy
Vài ba tên quê quán lúc đi làm
Ghi vào đấy bởi không cho thiếu nợ
Và giấy thành khoảng trắng mênh mông
Đă đi qua những ruộng
chín vàng
Ruộng bên đường có lúc vẫn c̣n xanh
Không hiểu hạt lúa nghĩ ǵ dưới nắng
Khi lũ về tất cả xóa đi nhanh
Ḷng ta cũng không nhiều dấu
ấn
Những vùng quê lang bạt thấy trên dường
Không mang nặng nỗi buồn cố xứ
Kẻ giang hồ dư dả những quê hương
Những khi nào gối đất
nằm sương
Thấy đất trời mới là cơi sống
Ở đấy ta là đứa con bé bỏng
Phiêu bạt một đời không hết quê hương
Ngẩng nh́n trời ta hóa
chùm sao
Nằm trên đất hóa thành thảo mộc
Loài cây lạ chính ta c̣n không biết
Hỏi mà chi cố xứ nơi nào
Cao Thoại Châu
http://www.gio-o.com/CaoThoaiChau.html
© gio-o.com