L.L.Lan

 

thế kỷ vàng

 

 

Mỗi chiều khi nắng rơi buồn bã

Trên những đầu cây xỏa tóc vàng

Trong góc hồn sâu hoa tuổi nhỏ

Bỗng nghe đằm thắm một mùi hương

Đời qua gần hết trăm năm nữa

Người có chờ nhau ở cuối đường?

Khoảng cách mênh mông từ gặp gỡ

Có đầy lên cát bụi thời gian?

Bàn tay với ngược về thiên cổ

Có gặp mùa xuân của một thời

Khi áo hoa bay vào biển gió

Và hồn như lụa trắng thành mây

Mùa xuân ơi mộng không về nữa

Tình ngủ quên trong dĩ vãng dài

Một nửa trăm năm giờ đã cũ

Võ vàng như nắng của chiều nay

Nhưng mộ ai cỏ còn xanh quá

Hồn úa nghe chăng thế kỷ vàng

Xin giữ gìum cho hoa cổ độ

Bên ngoài xuân – vẫn trẻ hơn xuân

 

(trích trong tập Trở Lại Xuân)

 

L.L.Lan

 

http://www.gio-o.com/LLLan.html

 

© gio-o.com 2018